Lúc Từ Du Mạn còn chưa tỉnh thì Cố Uyên đã thức dậy rồi, chẳng qua anh rất mệt không muốn ngồi dậy, với lại anh chính là muốn xem phản ứng của Từ Du Mạn. Nhưng phảnứng vừa rồi của Từ Du Mạn, thật đáng yêu. Nghe được Từ Du Mạn đã rờikhỏi nhà, Cố Uyên vẫn không định đứng lên. Ngủ thêm chút nữa, cô ấy đirồi, bây giờ hẳn là ngủ được rồi. Cố Uyên ngủ thật say, còn chưa ngủđược bao lâu, đã bị âm thanh báo tin nhắn của điện thoại di động đánhthức. Mở ra nhìn một cái, là của Từ Du Mạn gửi tới.
“Cái đó, thầy Cố. Sắp vào học rồi, cho nên em liền đi trước đây.” Cố Uyên phì cười. Thật đáng yêu.
Từ Du Mạn vừa đến phòng học, Chương Xuyến liền chạy tới. Vân Xảo vốn ngồi cùng bàn với Từ Du Mạn, cho nên không cần chạy.
“Nghe nói hôm qua Dương Kiệt cùng cái cậu thiếu niên kia thiếu chút nữa chỉ vì cậu mà đánh nhau à?”
“Nghe nói đến cả thầy Cố cũng xen vào?”
“Nghe nói hôm qua có một Đại Soái Ca tới trường học đón cậu?”
“Theo nguồn tin đáng tin cậy, Đại Soái Ca đó còn lái xe Ferrari nữa?”
Chương Xuyến, Vân Xảo bắt đầu luân phiên oanh tạc, càng không ngừng ‘nghe nói, nghe nói’. Không hổ là nữ bát quái, người không có mặt ở đó, cũng cóthể nhận được tin tức mới nhất với tốc độ nhanh nhất.
“Được rồi, đừng nghe nói nữa, các cậu cũng đã nghe nói rồi, còn hỏi tớ làm gì?” Từ Du Mạn tức giận
“Mạn Mạn lại có thể thẹn thùng nha.” Vân Xảo giống như phát hiện vùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-kho-chiu-cho-lon-xon/1217976/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.