Chủ động bỏ cuộc? CốUyên đẩy đẩy gọng mắt kính màu đen, ánh mắt sâu thẳm nhìn Từ Du Mạn. Làxảy ra chuyện gì ngoài ý muốn sao? Cố Uyên không hốt hoảng chạy tớigiống như người khác tưởng tượng, anh bình tĩnh nhìn Từ Du Mạn. Chỉ làbàn tay đang nắm chặt tiết lộ ra một chút tâm tư của anh. Chẳng bao lâusau đã nhìn thấy Từ Du Mạn lại trở về đường chạy, bắt đầu đuổi theonhững vận động viên đã vượt qua cô một đoạn, Cố Uyên thoải mái cười mộttiếng. Những chuyện này, Từ Du Mạn hoàn toàn có thể tự mình giải quyết,không phải sao? Sống một mình nhiều năm như vậy, Từ Du Mạn đã có nănglực mà những người bạn cùng lứa không có. Thời điểm Từ Du Mạn cởi giàyra, Dương Kiệt cũng đã chạy đến bên cạnh Từ Du Mạn hỏi:
“Mạn Mạn, cậu làm cái gì vậy?”
Dương Kiệt không hiểu Từ Du Mạn đột ngột dừng lại làm gì? Cũng không hiểu TừDu Mạn muốn cởi giày làm gì. Hắn nhìn thấy Từ Du Mạn dừng lại chạy vàobên lề, còn tưởng rằng Từ Du Mạn bị đau chân.Từ Du Mạn không trả lờiDương Kiệt, mà là nhẹ nhàng đem mảnh vụn thủy tinh ở bên trong giày đổra, đổ lên một mảnh giấy vệ sinh, sau đó đem mảnh vụn thủy tinh gói kỹlại, bỏ vào trong túi quần, đi giày vào, nhanh chóng tiến vào đường chạy . Dương Kiệt lần nữa gặp trắc trở rồi. Nhún nhún vai, cậu chính làthích tính cách như vậy của Từ Du Mạn. Nếu Từ Du Mạn giống các nữ sinhkhác nhìn thấy cậu, liền sáp lại gần, thì cậu cũng không thích cô nhưvậy. Nhưng mà Từ Du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-kho-chiu-cho-lon-xon/1217971/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.