“Đúng, có chuyện gì sao? Tôi còn rất nhiều việc.” Từ Du Mạn làm bộ bình tĩnh nói.
“Tôi có thể đi vào sao?”
Mộ Trường Phong hỏi. Từ Du Mạn không nghĩ để Mộ Trường Phong đi vào,nhưng không biết vì sao cô lại không tự chủ được mà tránh ra. Mộ Trường Phong nhìn Từ Du Mạn , không có nói chuyện gì mà hỏi:
“Không mời tôi uống nước sao?”
Yêu cầu thật đúng là nhiều. Từ Du Mạn tức giận lấy một ly nước cho Mộ Trường Phong:
“Chỉ có cốc giấy, anh cầm đi , uống xong có chuyện gì nói nhanh rồi đi ra.”
“Tuyết Tuyết khi nào thì chuyển đến?”
“Năm tháng trước.”
“Cô ấy. . . Có hay không đề cập đến tôi?”
Mộ Trường Phong hỏi cẩn thận như vậy nhưng lại sợ nghe được đáp án khôngmong muốn. Nhưng Từ Du Mạn sẽ không bởi vì dạng này mà nói dối, Từ DuMạn không chút khách khí đả kích Mộ Trường Phong
“Không có, một lần cũng không có.”
Mộ Trường Phong rõ ràng rất thất vọng, Mộ Trường Phong hỏi tiếp:
“Cô ấy, thân thể có khỏe không?”
“Tốt, tốt lắm, phụ nữ mang thai mà không có người làm bạn có thể tốt không?Hiện tại mới đến quan tâm chị Tuyết, anh không biết là quá muộn rồi sao? Hỏi cũng hỏi rồi, anh có thể đi rồi đó? Ngay bây giờ.”
Thấy MộTrường Phong mặt bi thương, Từ Du Mạn cảm thấy bản thân mình có phải hơi quá đáng rồi chăng? Vừa định nói vài lời an ủi Mộ Trường Phong đang bithương thì thấy Mộ Trường Phong đã đứng lên.
“Vẫn là câu nói kia, giúp tôi chiếu cố đến Tuyết Tuyết nha.”
“Được, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-kho-chiu-cho-lon-xon/1217962/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.