“Đi ra ngoài.”
Ngữ khí Lâm Thiển Tuyết rất mạnh mẽ cứng rắn, hoàn toàn không cho phản bác. Từ Du Mạn thấy người đàn ông bộ dạng đau khổ đi ra. Từ Du Mạn có thểthấy khuôn mặt người đàn ông này rất tuấn tú, rất có khí phách. Đángtiếc, giờ phút này cái loại khí phách đó đã sớm bị che giấu. Hiện tạichỉ có hối hận cùng thống khổ. Ngoại hình hắn cùng Cố Uyên hoàn toànkhông giống nhau. Cố Uyên có dạng ôn nhuận hắn không có, hắn có khíphách,Cố Uyên thì không có. Ôi sao mình lại nghĩ đến người đàn ông kia,Từ Du Mạn lắc lắc đầu mình.”
“Tuyết Tuyết, đừng như vậy mà? Hômđó anh thật sự uống say. . . . . . Tuyết Tuyết, anh sẽ phụ trách. Theoanh trở về, chúng ta lập tức kết hôn.”
Lâm Thiển Tuyết hoàn toànkhông chịu được người đàn ông này. “Mộ Trường Phong, anh đến cùng cóphải là đàn ông hay không? Đừng đem tất cả mọi chuyện đổ cho rượu. Nếuanh không muốn, thì rượu tính là gì? Say rượu loạn tính, trên thế giớinày đàn ông luôn lấy đó làm cái cớ.”
“Tuyết Tuyết, mặc kệ em nói như thế nào, hiện tại em đã có con với anh, anh nhất định phải cùng em kết hôn.”
“Anh làm sao biết được đứa nhỏ là của anh?” Lâm Thiển Tuyết nói xong, đem Mộ Trường Phong đẩy đi ra ngoài, thuận tiện đem Từ Du Mạn kéo vào, chỉnghe oành một tiếng, cửa bị đóng lại.
“Thực xin lỗi đã làm cho em chê cười rồi.”
Lâm Thiển Tuyết có chút ngượng ngùng khi để cho Từ Du Mạn thấy được chuyệnđó, lời lúc nãy của cô giống như có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-kho-chiu-cho-lon-xon/1217961/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.