Cố Uyên cũng không ngẩng đầu mà nói:
“Thời điểm chuông thứ ba reo em chỉ mới sải bước có một chân.”
Từ Du Mạn thế nào cũng không nghĩ đến Cố Uyên sẽ dùng đến chiêu này. Trong lòng tích tụ, có chết cô cũng không chịu thừa nhận, lại nói:
“Thầy có chứng cớ gì chứng minh chứ?”
Lấy chứng cớ ra đi? Khi Từ Du Mạn đang dương dương đắc ý, lại nghe thấy thanh âm Cố Uyên làm cho người ta chán ghét:
“Nhìn lại chân em xem.”
Từ Du Mạn cúi đầu nhìn xuống mới phát hiện khi bản thân cùng Cố Uyên nóichuyện thế nào lại quên không đi vào lớp. Hiện tại cô vẫn còn đang duytrì tư thế một chân ở ngoài cửa, một chân ở bên trong cửa. Khó trách lúc nãy Vân Xảo luôn luôn đưa mắt ra hiệu cho cô. Cô còn tưởng rằng Vân Xảo tối hôm qua ngủ không ngon nên mắt không thoải mái. Lúc này Từ Du Mạnthật sự không có biện pháp phản bác đành cam chịu, con mẹ nó “Sự thật”đến trễ này, từ lúc chào đời tới nay đây là lần đầu tiên cô gặp phải! Từ Du Mạn nâng chân ở ngoài cửa chuẩn bị tiến vào phòng học. Chân còn chưa đặt xuống đất đã nghe thấy thanh âm Cố Uyên khiến cô chán ghét:
“Đứng ở ngoài cửa lớp đến khi giờ tự học kết thúc.”
Từ Du Mạn đành đem những lời thô tục hung bạo thu trở về, cô thề rằng sẽkhông bao giờ nói thô tục nữa.Từ Du Mạn ngoan ngoãn đứng ở ngoài hànhlang. Bởi vì lúc này đã vào học cho nên cũng không có nhiều người luitới chỉ có những thầy cô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-kho-chiu-cho-lon-xon/1217955/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.