“Thật là, làm sao lại gặp thầy ấy ở trong này chứ?” Từ Du Mạn ảo não suynghĩ, nhưng là không thể không nhìn về phía trước mặt là áo sơmi trắng,toàn bộ cúc áo đều ngay ngắn nắn nót, đó là thầy giáo Ngữ Văn mới củacô, đồng thời người đàn ông đang mỉm cười này cũng là chủ nhiệm lớp củacô. Thầy giáo Ngữ Văn này vừa đến trường bọn họ đã trở nên nổi bậtrồi.Từng tham gia nghiên cứu Thạc sĩ và Tiến sĩ tại đại học Cambridge,còn có bộ dạng làm cho người ta không thể dời mắt được, dáng người kiacũng cực kì tốt. Nghe nói người đàn ông mặc áo sơmi nhìn trông đẹp mắtthì dáng người nhất định tốt lắm, cho nên dáng người của anh tuyệt đốikhông tồi đâu nhỉ. Người đàn ông như vậy tự nhiên đến trường trung họcbọn cô làm thầy giáo Ngữ Văn, nếu không có chút chấn động gì thì chắc là ở phía Tây xuất hiện song song hai mặt trời rồi.DĐLQĐ
Không nghĩ tới ở Trầm Luân mà cũng gặp phải người đàn ông đã làm chủ nhiệm lớpkiêm thầy giáo Ngữ Văn của bọn cô cách đây một tuần. Thật là xuất mônkhông xem hoàng lịch. Từ Du Mạn không có hy vọng người đàn ông này nhớcô là ai, tuy rằng hiện tại anh chỉ mới làm thầy của cô có một tuần,nhưng là ngày nào bọn họ cũng tiếp xúc, cũng không dưới bảy lần. Ai bảocô là người thứ hai nằm trong ban lãnh đạo lớp - lớp trưởng đó. Cònngười đứng đầu tất nhiên là thầy chủ nhiệm.
“Chào thầy, thật khéo.”
Cố Uyên chau mày, anh không nghĩ đến trong Trầm Luân sẽ gặp được Từ DuMạn. Cô bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-kho-chiu-cho-lon-xon/1217954/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.