“Nghe nói phụ nữ thất tình thường hay giận chó đánh mèo, lấy đồ vừa mua được đem đi trút giận hết những thống khổ trong lòng, chẳng lẽ cậu cũng có tật xấu này?”
Đường Cẩm đi theo sau lưng Lâm Nhất Nhiên, nhìn cô đang đứng lựa đồ ở cửa hàng bên cạnh quảng trường, khó hiểu hỏi: “Nhưng sao cậu không đi đến chỗ bán đồ cho phụ nữ, lại đến khu bán đồ đàn ông làm gì?”
“Charvet là gì?” Lâm Nhất Nhiên nhìn xung quanh những tấm bảng hiệu, cũng không quay đầu lại, hỏi Đường Cẩm: “Cậu biết không?”
“Cái gì?” Đường Cẩm đặt mông ngồi xuống băng ghế đá, “Cậu nói gì vậy?”
“Nhãn hiệu! Cậu lấy điện thoại ra tra thử xem nhãn hiệu này là gì, C-h-a-r-v-e-t.”
Đường Cẩm ừ một tiếng, lấy điện thoại ra bắt đầu lên mạng.
Lâm Nhất Nhiên nhớ lại ngày hôm qua lúc cô kéo áo sơmi củaTrần Tư Tầm, ống tay áo của anh có in nhãn hiệu sản phẩm bằng tiếng Anh, nhìn một vòng những tấm bảng hiệu ở quảng trường này, cô thầm nghĩ có lẽ mình nhớ nhầm rồi, nếu không thì tại sao lại tìm không thấy cửa hàng bán đồ của nhãn hiệu đó chứ?
“Lâm Nhất Nhiên. . . . . . . “ Tiếng Đường Cẩm vang lên sau lưng cô, trong giọng nói có chút kỳ lạ: “Cậu làm sao biết được cái nhãn hiệu này?”
“Sao vậy?” Lâm Nhất Nhiên quay đầu lại, trông thấy Đường Cẩm không chỉ riêng giọng nói kỳ lạ mà cả vẻ mặt cũng kỳ quái, “Không có cái hiệu này à?”
“Có thì có nhưng. . . . . . .” Đường Cẩm đưa điện thoại di động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-em-co-the-tot-nghiep-chua/209587/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.