”Cái gì, Ngọc nương lại bị bệnh, muốn gặp chúng ta?” Chân Thạch thấy SửThiết Thủ tới thông báo, kinh ngạc không tin được, mấy ngày trước gặpNgọc nương, nàng vẫn khỏe mạnh, thế nào lại đột nhiên như vậy?
Kiều thị cũng kinh ngạc nói: “Lần trước dẫn theo Nguyên Gia qua thăm nàng,chỉ nói là ho khan, hơn nữa cũng khỏi ho rồi, cũng không có đáng ngại,sao đột nhiên lại bị bệnh?”
Sử Thiết Thủ nói: “Là hôm qua bỗngnhiên cảm thấy khó chịu, đầu choáng váng mắt mờ, khó thở, sau đó liềnnằm liệt trên giường. Ngự y chẩn mạch, cũng chẩn không ra bệnh gì, chỉnói là thân thể hao tổn quá mức, chỉ là mệt nhọc như bình thường. NhưngTam phu nhân gần đây vẫn tĩnh dưỡng, cũng không có mệt nhọc gì. Tối hômqua uống thuốc, tình hình hôm nay càng không ổn. Bởi vì nói muốn gặp mọi người một lần.”
Chân Thạch cùng Kiều thị không dám trì hoãn, vội vàng thu thập một phen, theo Sử Thiết Thủ đến Vương gia.
Vương Chính Khanh xin nghỉ lên triều, chỉ ở nhà chăm sóc Chân Ngọc, các đạiphu đã đổi mấy nhóm rồi, vẫn không chẩn ra bệnh, trong lòng hắn như lửađốt, khi nghe được Chân Thạch cùng Kiều thị tới, vội vàng sai người mờihọ đi vào.
Khi thấy Chân Ngọc, Chân Thạch chua xót nói: “Ngọcnương, mới có vài ngày, sao muội tiều tụy thành ra như vậy? Đến tột cùng là bệnh gì?”
Chân Ngọc nhỏ giọng nói: “Đại phu cũng không khámra là bệnh gì, tự ta cảm thấy giống như là trúng độc, chỉ là trong chốclát, cũng không tra ra được là độc gì.”
Kiều thị thấy dáng vẻ của Chân Ngọc, vành mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-phu/1529809/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.