Đường Diệu Đan nóivừa xong, liền biết lỡ lời, nhất thời nhìn bên trái một chút, âm thanhthấp xuống, hừ nói: "Làm theo lời Bản Quận chúa nói, không được tráilệnh."
Xảo Nhi chợt hơi tức giận, nén giọng nói: "Chuyện quậnchúa ái mộ đường huynh của mình, nếu như bị vương phi biết được, khôngbiết sẽ như thế nào đây?"
"Ngươi. . . . . ."bí mật sâu thẳm trong lòng Đường Diệu Đan đột nhiên bị Xảo Nhi vạch trần, tay chân nhất thờirun rẩy, đầu óc hỗn loạn, cắn răng nói: "Chớ có nói xằng nói bậy!"
Xảo Nhi vốn là suy đoán, hồi nãy thấy được vẻ mặt của Đường Diệu Đan, biếtmình đoán không sai, không khỏi thất kinh, chả trách khi quận chúa chọnphu quân, chọn thế nào cũng không hài lòng, thế nào cũng không chịuthành thân, thì ra là ái mộ vương gia! Nếu chuyện này bị truyền đi, nhất định là một chuyện đáng xấu hổ.
Năm đó trong một đêm Đường DiệuĐan mất hết người thân, khi được Cửu Giang vương ôm đến vương phủ thìsuốt đêm không ngủ được, chỉ dính lấy Cửu Giang vương không rời. CửuGiang vương thấy nàng tuổi nhỏ, cũng là ở lại phòng chăm sóc nàng cảđêm. Một thời gian dài sau đó, Cửu Giang vương tựa như cha nàng, đối với nàng yêu thương phải phép. Dần dần, Đường Diệu Đan liền phát hiện, mình rất ghét nữ nhân khác ở cạnh Cửu Giang vương. Khi đó bởi vì Cửu Giangvương coi trọng Chân Bảng nhãn, cùng vào cùng ra với mưu sĩ này, đối đãi rất hậu, vì để được gặp Cửu Giang vương nhiều hơn, nàng liền cố gắngtiếp cận Chân Bảng nhãn, cũng đối đãi rất hậu. Chỉ không ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-phu/1529773/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.