Chân Ngọc thấy Cửu Giangvương nhìn mình, có chút bất đắc dĩ, mở miệng nói: "Vương gia, Quận chúa thân phận tôn quý, nếu vào Vương gia làm thiếp thị, sẽ có chút khôngổn. Vả lại sợ Tam lang không dám tiếp nhận."
Mặt Cửu Giang vương tối sầm, cái gì? Diệu Đan vào Vương gia làm thiếp thị? Vương gia các người là ai?
"Trạng Nguyên phu nhân, Diệu Đan tự nhiên không thể nào làm thiếp thị . Ngươihiểu ý của bổn vương chứ?" Cửu Giang vương cuối cùng làm mặt dày nói racâu không muốn nói này.
Ngày trước Chân Ngọc tiếp xúc với CửuGiang vương, chỉ cảm thấy chủ tử đãi ngộ hắn không tệ, làm cho hắn camtâm không màng sống chết báo đáp, tuy là bỏ mình, nhưng vẫn không hốihận, nhưng lúc này nghe một câu nói như vậy, không biết vì sao, lại cóchút khó chịu.
Chỉ suy nghĩ trong chốc lát, Chân Ngọc liền tỉnhtáo lại, đúng, Cửu Giang vương đối với mưu sĩ và hạ thần, cũng là ưu đãi có thừa, khiến cả đám mưu sĩ trung thành tuyệt đối. Chỉ là hắn đối vớinữ nhân, chưa chắc đã như thế. Phát hiện mình không còn là Chân Bảngnhãn, mà là Chân thị, là một nữ nhân, hắn tự nhiên sẽ không tôn trọngnhư vậy.
Chân Ngọc nghĩ ngợi, nếu lúc trước nhận mình là mậtthám, lúc này hòa ly với Vương Chính Khanh, thối vị nhượng hiền (nhườnglại vị trí cho người hiền tài),tình cảnh của mình không ổn. Không được, không thể lùi bước. Nàng định thần, mở miệng nói: "Vương Gia là hy vọng Ngọc nương tự vẫn, nhường lại vị trí chính thê vị cho quận chúa DiệuĐan sao?"
Cửu Giang Vương vừa nghe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-phu/1529772/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.