Tình cảnh trên giường ướt át mà quỷ dị, so với Xuân Cung Đồ càng thêm sống động, khiến con người ta thú huyết sôi trào.
Vương Chính Khanh đứng ở cạnh cửa, bởi vì vừa gấp gáp đi qua đây mà trên lưng đã toát ra một lớp mồ hôi mỏng, tim đập mạnh, sắc mặt càng lúc càng khó coi, lửa giận dâng trào.
Lúc trước đã từng nghe nói Chân Ngọcnương ban đêm không thể yên giấc, thỉnh thoảng có đòi Chu Hàm Xảo tớiđây đấm bóp trêu đùa, thậm chí còn bóp Chu Hàm Xảo tím bầm cả người. Lúc ấy chỉ nghe loáng thoáng một chút, cũng không tin Chân Ngọc nương hànhđộng hoang đường như thế. Nhưng tối nay, hắn thấy rõ ràng Chân Ngọcnương chính là người hoang đường như vậy. Lúc ở thư phòng, thấy ChânNgọc nương sờ soạng Hạ Sơ Liễu, còn cho rằng là do nàng ghen, cố ý muốngiày vò Hạ Sơ Liễu một phen mà thôi. Hiện giờ xem ra, đúng là nàng thích làm cái chuyện đó.
Vương Chính Khanh hắn, là Tân khoa Trạngnguyên, là thiếu niên tuấn kiệt, là thủ hạ đắc lực bên cạnh Cửu Giangvương. Đường đường một nam nhân có tiền đồ như thế, sao có thể có một vị chính thế hoang đường như thế này ở bên cạnh? Xem ra việc hưu thê, nhất định là phải làm.
Vương Chính Khanh lửa giận ngút trời, đè lại cảm giác nóng ran trong người, trầm giọng ho một tiếng.
Chân Ngọc ôm Chu Hàm Xảo lăn qua lộn lại một hồi, bỗng nhiên giật mình nhậnra, hiện giờ nàng đã sống lại làm một nữ nhân rồi, không còn là Bảngnhãn gia phong lưu tiêu sái trước kia nữa. Sự khổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-phu/1529735/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.