Vương Chính Khanhtừng bước nặng nề đi vào phủ, có chút bối rối không rõ tâm tình của mình lúc này. Lại nói, Chân Ngọc lúc nào cũng cùng hắn đối nghịch, tận lựchết sức chèn ép hắn, rất sợ hắn tranh công. Bây giờ người đã chết, hắnnên vui mừng mới phải, nhưng không hiểu sao lại vui không nổi. diendanlequydon.com Edit: tiểu an nhiĐúng rồi, nhất định là do lòng dạ mình quá tốt, nhân phẩm quá cao thượng,cho nên Chân Ngọc chết rồi, mình mới có thể khổ sở như vậy. Cái gọi lànghĩa hiệp mềm lòng, chính là như thế này đây!
Thư đồng hầu hạ nghe báo chủ tử quay về, vội vã chạy ra đón, đem chuyện xảy ra trong phủ mấy ngày nay bẩm báo toàn bộ.
Vương Chính Khanh gật đầu một cái, để người hầu múc nước giúp hắn rửa mặt,thay y phục gọn gàng xong xuôi, lúc này mới đi tới viện của Ninh lão phu nhân thỉnh an.
Ninh lão phu nhân thấy Vương Chính Khanh trở lại, quan tâm hỏi han mấy câu. Biết được hắn lo việc tổ chức tang sự choChân Ngọc mà bận rộn mấy ngày, liền nói: "Nếu vương gia không thể khôngnhờ cậy con thì con cứ ở luôn vương phủ hoàn thành hết công việc đi.Không cần vất vả đi đi về về như vậy."
Vương Chính Khanh cườinói: "Vương phủ có rất nhiều nhân tài, sao vương gia chỉ có thể nhờ cậycon chứ? Chỉ là Chân Bảng Nhãn thiếu niên anh kiệt, là trợ thủ đắc lựccủa vương gia lại đột nhiên qua đời. Vương gia có chút buồn lòng nên lôi kéo con ở lại kể về những chuyện lúc Chân Bảng Nhãn còn sống mà thôi."
Ninh lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-phu/1529728/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.