Chân Ngọc nhìn dungmạo của người trong gương, tròng mắt suýt chút nữa lồi hẳn ra ngoài, vội vàng cầm ống tay áo chà qua xát lại mặt gương. Mặt gương sáng choang,khuôn mặt người trong gương cũng càng thêm rõ ràng, xác nhận không cónhìn lầm, mới buồn bã ủ rũ nói: “Thì ra là phu nhân của Vương ChínhKhanh!”
Lúc này đã qua giờ ngọ, trong phòng không có ai, ChânNgọc ngồi ở trước gương nhìn một hồi đánh giá. Tuy người này tóc mây tán loạn, thần sắc tiều tụy, nhưng không thể che giấu hết được vẻ đẹp diễmlệ kia, không khỏi có chút xúc động, thương tiếc nói: “Tiểu nương tửxinh đẹp như thế này! Chẳng lẽ ông trời cũng không nỡ để nàng hương tiêu ngọc vẫn, nên mới để ta trọng sinh vào thân thể của nàng sao?”
Chân Ngọc vốn là một thiếu niên tuấn kiệt, là tiến sĩ của Cảnh Thái năm thứba, nhưng con đường làm quan bắt đầu không được thuận lợi, về sau làmmưu sĩ dưới trướng của Cửu Giang vương, dốc hết sức lực cùng tham mưugiúp Cửu Giang vương đoạt ngôi vị Thái tử.
Chân Ngọc cố gắng suốt ba năm, cuối cùng Cửu Giang vương cũng được lập thành Thái tử, sau đólà lên ngôi vị hoàng đế, sửa quốc hiệu thành An Bình, rồi ban thánh chỉđại phong công thần.
An Bình đế vừa lên ngôi, chuyện đầu tiên làdự định để cho Chân Ngọc vào Đại nội, trở thành nội quan trẻ tuổi nhấttrong Đại nội từ trước tới giờ.
Năm nay, Chân Ngọc hai mươi lămtuổi, đúng là lúc đang tràn đầy khí thế, tuổi trẻ đắc ý, là thời điểmhuy hoàng nhất của của đời.
Nhưng ngay khi An Bình đế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-phu/1529727/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.