Cuối cùng cũng có một chút thần trí, khiến não Liên Tĩnh Bạch suy nghĩ một vài vấn đề: hiện tại, có thể tiếp tục sao?
Hôm nay là ngày nghỉ phép, anh không cần nhớ tới công việc nữa, có đầy đủthời gian tiến hành vận động trên giường, đây là thiên thời, anh lạiđang thoải mái nằm ở trên giường, đây là địa lợi, anh vận sức chờ phátđộng, Mịch Nhi cũng nằm ngay ở bên, đây cũng là nhân hòa.
Thiên thời địa lợi nhân hòa, chẳng lẽ anh còn cần chờ đợi cơ hội kế tiếp hay sao? Lúc này không ăn, thì đợi đến bao giờ!
Vì vậy, Liên Tĩnh Bạch bị lửa nóng thiêu đốt thuận theo ý kiến thân thể,anh che phủ cả người Mịch Nhi, thân thể cường tráng có lực chỉ dùng sứcnặng là đã triệt tiêu một nửa giãy giụa của Mịch Nhi, bàn tay của anhtránh thoát khỏi tay Mịch Nhi, không để ý phản kháng của cô, không hềthay đổi tiếp tục thăm dò vẻ đẹp của cô.
Tay trái của anh giữ tay Mịch Nhi nhẹ nhàng nhưng kiên quyết trói buộc cánh tay phản kháng lêntrên đầu giường, không để cho cô quấy rối làm phiền hành động của mình,mà đổi thành một cái tay khác, năm ngón tay linh hoạt giống như ảothuật, thoải mái khởi động, liền cởi cúc áo của cô.
Cởi một cái, cởi hai cái. . . . . .
Theo động tác của anh, cái cổ mảnh mai trắng nõn lộ ra ngoài, đẹp đẽ tinh tế sáng bóng, màu da trắng nõn, làm cho người ta không thể nhịn được vuimừng, muốn in dấu vết của mình lên bên trên nó.
Tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-trien-mien-co-vo-nuoi-tu-be-cua-tong-giam-doc/1990957/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.