Mới vừa ăn cơm trưa,Mịch Nhi liền mang theo cơm nước cùng điểm tâm trở về phòng, Liên TĩnhBạch nằm trên giường bị thuốc tê hành hạ lâu như vậy, cô chuẩn bị đưathuốc cho anh.
Đẩy cửa phòng ra, Mịch Nhi lẳng lặng đi tới trướcgiường, Liên Tĩnh Bạch vẫn duy trì tư thế ngửa mặt nằm trên giường nhưcũ, đến thái độ cũng không thay đổi, tác dụng của loại thuốc mê nàychính là sẽ làm cho từng dây thần kinh trong thân thể mất đi khống chế,tất cả cơ bắp hoàn toàn không có cách nào nhúc nhích được.
MịchNhi ngồi xuống bên giường, nhìn thẳng vào ánh mắt Liên Tĩnh Bạch, cho dù là bất động không ăn không uống không nói mà nằm trên giường một buổisáng như vậy, trong mắt anh lại không có một tia oán hận cùng khổ sở,càng không có ý định cầu xin cô đưa thuốc giải.
Tròng mắt đen của anh bình tĩnh kiên nhẫn, yên tĩnh ổn định, bao dung vạn vật.
Thật ra thì Mịch Nhi đã sớm biết, loại xử phạt này sẽ làm cho người bìnhthường cực kỳ khổ sở, đối với anh mà nói căn bản không coi vào đâu, ýchí và kháng cự của anh vẫn luôn rất cao, chính là chỉ bị đối xử nhưthế, căn bản không tạo được lực sát thương.
Lấy sự thông minh cơtrí của anh mà nói, từ loại hoàn cảnh khó khăn chắc cũng có thể nghĩ rabiện pháp giải thoát, ít nhất, anh còn có thể nghĩ ra biện pháp gọingười làm tới, để bọn họ giúp anh lấy chút đồ ăn, anh cũng sẽ không khổcực như vậy.
Nhưng anh cứ yên tĩnh nhận lấy lửa giận của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-trien-mien-co-vo-nuoi-tu-be-cua-tong-giam-doc/1990949/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.