Cổ họng Mịch Nhi bịbàn tay Liên Tĩnh Bạch giữ chặt, phản xạ có điều kiện liền bắt đầu giãygiụa, cô ngẩng đầu lên sững sờ nhìn anh, sau khi ban đầu bị choáng ngợp, não cô liền tiêu hóa những lời anh nói.
Trong nháy mắt, cô chợt bừng tỉnh hiểu ra.
Khổ sở, kinh ngạc, hoang mang, không đành lòng, tất cả vẻ phức tạp bao phủ đôi mắt cô, mặt có trắng bệch.
Vội vàng đưa tay che vòng tai trái lại, Mịch Nhi cắn môi thì thầm kêu lên: "Anh Tiểu Bạch. . . . . ."
"Mịch Nhi, nói đi, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, tại sao vẫn không chịu nóicho anh. . . . . ." Tay trái Liên Tĩnh Bạch hơi buông lỏng cổ Mịch Nhi,giữ lại cho cô đường sống đủ để nói chuyện, không ** cô quá mức.
Bàn tay khác của anh lại kiên định kéo tay thon muốn che giấu vòng tai củaMịch Nhi, anh không cách nào chịu đựng được cô chạm vào hài cốt củangười đó, cho dù tro cốt đã bị chế thành kim cương lộng lẫy, cũng khôngcách nào che giấu sự thật về một phần cơ thể người khác này!
"Anh đừng tức giận. . . . . ." Mịch Nhi kinh loạn lắc đầu, đôi mắt màu tímcủa cô đã bắt đầu nổi lên nước mắt, ngón tay không cách nào che giấuvòng tai, cô liền vươn hai tay về trước, vuốt ve mặt Liên Tĩnh Bạch, năn nỉ nói, "Anh Tiểu Bạch, không phải như anh nghĩ, anh đừng tức giận ——"
Chỉ là nhìn anh, cô cũng có thể cảm nhận được loại lửa giận sấm vang chớpgiật đó, lần này, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-trien-mien-co-vo-nuoi-tu-be-cua-tong-giam-doc/1990929/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.