"Thì ra, thì ra là như vậy sao --"
Ngón tay Liên Tĩnh Bạch run rẩy, chuyện bất hạnh nhất, đã xảy ra, ở tronglòng Mịch Nhi, chính xác có một người đàn ông đã qua đời.
Cùngmột người đã chết tranh chấp, đây là không công bằng, cho dù là anh,cũng không thấy được mình nhất định có phần thắng, anh không xác định là mình có thể hoàn toàn nhổ cỏ tận gốc về người đàn ông đã chết.
Người chết vi đại, người hiền lành sẽ chủ động quên đi khuyết điểm của ngườiđã chết, chỉ nhớ rõ những ưu điểm tốt, đây chính là điều mà người sốnghoàn toàn không có biện pháp so sánh, miễn là còn sống, sẽ phạm sai lầm, nhưng đã chết đi cũng sẽ không có loại vấn đề này. . . . . .
Người đàn ông đã chết sẽ vĩnh viễn ở trong lòng của Mịch Nhi, sẽ không chủđộng đấu tranh sẽ không cùng mình cãi lại, nhưng người chết chính làngười thắng lợi lớn nhất!
Liên Tĩnh Bạch sợ hãi, trước kia MịchNhi nói qua trong mấy năm nay cự tuyệt mọi người, anh cũng tin, tintưởng Mịch Nhi tuyệt đối không có phát triển tình cảm với người nàokhác, nhưng vì cái gì anh lại không có nghĩ tới, trong bao nhiêu ngườiđàn ông sẽ có người lại chủ động lao vào biển lửa, cũng không có hoàinghi thậm chí sẽ có người dùng cái chết, để Mịch Nhi không thể không ghi nhớ được!
Cái chết của người đàn ông đó hiển nhiên là đã thànhcông, sau khi đã qua đời có thể dành lấy một chỗ trong lòng Mịch Nhi,được cô cất kỹ mang theo trên người --
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-trien-mien-co-vo-nuoi-tu-be-cua-tong-giam-doc/1990927/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.