Bên trong thư phòng, Mạc Vô Tâm cúp điện thoại, kết thúc cuộc thảo luận về chuyện của Thường Bước Bùi.
Đại Nhi lặng lẽ mở cửa thư phòng, ghé đầu đi vào.
"Có chuyện gì sao?" Mạc Vô Tâm hướng ghế ngồi khẽ dựa, nhíu mày nhìn cô.
"Em nghe anh nói đến Thường Bước Bùi?" Đại Nhi bước vào cửa.
Sự việc này, vẫn treo lơ lửng trong lòng cô, có cảm giác, anh che giấu rất nhiều chuyện, tại sao. . . . . . Anh muốn giấu giếm cô? Chẳng lẽ anhkhông biết, cô lo lắng lắm sao?
"Ừ." Anh gật đầu.
"Tại sao cho đến bây giờ anh vẫn không chịu để cho em biết? Đến tột cùng. . . . . ."
"Dừng lại!" Mạc Vô Tâm cắt lời cô."Anh hi vọng, trước khi sự tình còn chưakết thúc, em không nên đề cập tới chuyện này, em không liên quan."
Đứng dậy đi tới gần bên người cô, ngửi hương thơm trên tóc cô.
Đại Nhi nhạy cảm co rúm người lại, mở miệng: "Tại sao không đề cập tới?Chuyện sẽ kết thúc như thế nào? Em không muốn anh bị bắt đi! Anh nói cho em biết, anh thật muốn gạt tiền bảo hiểm sao?"
Mạc Vô Tâm lần nữa mất kiên nhẫn, đôi tay hướng trên eo cô dùng sức khẽ bóp.
"Không cho phép nhắc lại, nghe chưa?"
"Tại sao?" Đại Nhi bộ dạng muốn truy hỏi kỹ càng sự việc.
"Em tại sao, so với Phỉ Phỉ còn phiền phức hơn!" Phương pháp nhanh nhất,chính là chăn miệng của cô lại, Mạc Vô Tâm cúi đầu xuống. . . . .
Môi của anh che
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-tinh-nhan/3251498/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.