Nhiếp Tần Duật ôm Giai Mễ trong lòng, ngay thời điểm vừa bước ra lập tức đã gặp mặt Mộ Kình Triệt đứng đợi, ánh mắt người đàn ông như thể là nhìn trò vui.
"Vội vàng bỏ tôi rời đi, xem ra là tìm đến vật nhỏ của cậu."
Khi nói câu này, ánh mắt Mộ Kinh Triệt rất có thành ý mà biểu lộ sự buồn bã, nhiều người chỉ nhìn sơ qua, còn cho rằng Nhiếp Tần Duật thật sự đã bỏ rơi Mộ Kinh Triệt để hắn cô đơn.
Nhiếp Tần Duật nghe Mộ Kình Triệt nói, gương mặt hắn hiện vẻ ngạc nhiên, hắn vốn còn chưa lên tiếng "vật nhỏ" là ai, Mộ Kinh Triệt chỉ một thoáng nhìn lại rõ.
Nơi đây thuộc địa phận Mộ Kình Triệt, Nhiếp Tần Duật vì vậy không ngại lên tiếng mà nhờ vả. Tình huống trớ trêu, hắn cũng không muốn kéo dài thời gian.
"Kinh Triệt, cậu chuẩn bị phòng nghỉ ngơi giúp tôi, đồng thời gọi bác sĩ đến. Tôi muốn xem tình trạng của cô ta như thế nào."
Mộ Kình Triệt kéo cao khóe môi, không ngần ngại mà đáp lời, thoáng còn hiện vẻ trào phúng, càng nói càng không ngần ngại.
"Được. Chỉ cần cậu nói tôi đều làm. Nhưng việc cậu bỏ tôi rời đi không một lời nào, thật sự khiến tôi bị tổn thương nghiêm trọng!"
Nhiếp Tần Duật thoáng cứng đờ nhìn Mộ Kình Triệt, hắn hiển nhiên chưa từng gặp bộ dạng trêu chọc này. Mộ Kình Triệt vẫn là người đầu lên tiếng trách móc hắn.
Lời trêu chọc, rõ ràng nhắm vào việc Nhiếp Tần Duật hắn chỉ vì một nhìn thấy người con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-nguy-hiem-tro-choi-tan-khoc-cung-tong-tai/3747096/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.