🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tập đoàn Nhiếp thị dưới sự quản lý của Nhiếp Tần Duật, trước đó đã được khởi xây hơn một năm trong sự tính toán lúc muốn tiến hành mở rộng địa bàn thương trường tại thành phố. Vì vậy nhiều mối quan hệ được gắn kết vô cùng chặt chẽ.

Muốn tồn tại nơi thương trường nên tự biết vuốt mặt nể mũi.

Nhiếp Tần Duật chỉ mới hiện diện, thế nhưng một tập đoàn mới hình thành, chỉ qua cách phát triển cũng rõ người đại diện tập đoàn không phải một nhân vật tầm thường. Người đàn ông nhanh chóng thiết lập mối quan hệ với các đối tác quan trọng, từ những nhà cung cấp uy tín đến các nhà đầu tư tiềm năng, tất cả đều nhận thấy sự tiến xa vững vàng như bàn thạch của tập đoàn Nhiếp thị.

Sự khéo léo trong giao tiếp và khả năng thuyết phục của hắn đã khiến không ít người sẵn lòng hợp tác, nhìn nhận Nhiếp Tần Duật như một người dẫn dắt có tầm nhìn.

Tòa nhà chọc trời sừng sững giữa lòng thành phố phát triển bậc nhất, thiết kế hiện đại tân tiến, biểu tượng của sự kiêu hãnh và phát triển thịnh vượng.

Lúc Nhiếp Tần Duật đến nơi, hàng loạt vệ sĩ chắn thành một hàng dài nghênh đón, cảnh tượng vô cùng uy quyền thể hiện khí phách của người đại diện đứng đâu.

Giai Ung đến nơi đây từ sớm, khi nhận lệnh vị chủ tịch xuất hiện mới có người dẫn dắt ông ta lên văn phòng chủ tịch tại toà cao nhất.

Đứng trước uy nghiêm của tập đoàn Nhiếp thị, Giai Ung lúc bước vào đều cúi thấp đầu, hệt như một con chó không hơn không kém, lo sợ chính mình sẽ đắc tội.

Căn phòng làm việc được thiết kế như bản tính của Nhiếp Tần Duật, những bức tường sơn màu xám tro, ánh sáng vàng nhẹ từ những chiếc đèn chùm hiện đại tạo ra không khí vừa sang trọng vừa u ám.

Nơi bàn tiếp khách làm bằng gỗ sồi, Nhiếp Tần Duật đang ngồi, dáng vẻ thư thái đầy quyền lực. Người đàn ông tựa lưng vào ghế bành cao cấp tạo thành hình ảnh vô cùng cuốn hút. Nét mặt u ám của hắn vẫn không tài nào giấu được.

“Chào ngài Nhiếp, tôi là Giai Ung, cha của Giai Mễ. Hôm nay đến thực hiện ký kết triển khai đầu tư dự án.”

Giai Ung cúi người, rất khéo léo nhắc đến cái tên Giai Mễ, một phần ngầm khẳng định công sức phục vụ Nhiếp Tần Duật của cô.

Ông ta vẫn chưa nhìn nhận được vấn đề.



Nhiếp Tần Duật dựa vào ghế.

“Dự án đâu, đem ra đây” Hắn lạnh giọng lên tiếng.

Giai Ung lập tức lấy ra một tập văn kiện được đặt cẩn thận trong chiếc cặp nhỏ. Lần lượt dâng đến trước mặt người đàn ông.

Hàng loạt các dự án đầu tư, tất cả đều thông qua sự phê duyệt từ dấu ấn của Nhiếp Tần Duật hắn.

Điều khiến Nhiếp Tần Duật để ý chính là những vệt máu nhỏ trên tờ văn kiện.

Tâm tình hắn bỗng chốc thay đổi. Nghĩ đến cái bộ dáng mảnh mai yếu ớt đêm qua kiên quyết phản kháng không muốn phục vụ hắn, thậm chí không ngại để bản thân bị thương mà cầm vật sắc giơ lên làm vật phòng vệ, một thoáng tức giận dâng cao.

“Ông Giai đây là muốn tôi thực hiện triển khai toàn bộ dự án, đầu tư lợi nhuận vào?”

“Vâng thưa ngài.”

Giai Ung chậm rãi ngồi xuống ghế, tiến hành nói những gì ông ta cho rằng bản thân vô cùng hiểu biết.

“Thưa Nhiếp tiên sinh, đêm qua con gái tôi đã phục vụ ngài một đêm. Đến sáng con bé cầm những tờ văn kiện này đến, nói rằng ngài đã chấp thuận yêu cầu của tôi. Giao dịch đã hoàn thành. Ngài là một nhân vật lớn, tôi tin ngài tuyệt đối không nuốt lời.”

Nhiếp Tần Duật bỗng cảm giác cả người vô cùng cứng ngắc. Hắn lên tiếng.

“Nếu đã thành công thì lời nói và giao dịch này sẽ được chấp thuận. Nhưng tôi muốn hỏi ông Giai một điều, con gái ông đâu?”



Giai Ung căng thẳng nhìn Nhiếp Tần Duật, lập tức nói tiếp, từng câu đều có chủ ngữ vị nghĩ, cả những kính ngữ không thể thiếu.

“Thưa Nhiếp tiên sinh, con bé nói sáng nay đã trở về bên cạnh ngài. Thậm chí ngay khi giao xong liền vội vàng rời đi, con bé còn bảo với tôi, nếu không trở về sớm ngài sẽ tức giận.”

Nhiếp Tần Duật bỗng cảm giác chính bản thân bị một người con gái xoay vòng vòng.

Tốt, tốt lắm!

“Con gái ông hiện tại không ở bên cạnh ông?” Nhiếp Tần Duật không nhịn được mà một lần nữa hỏi lại, hắn căn bản vẫn chưa chấp nhận được hiện thực.

“Thưa, con bé đã rời đi rất sớm... nếu ngài không tin tôi có thể lấy lời nói của toàn bộ người hầu làm chứng. Cả đoạn camera ghi hình ảnh”

Giai Ung nhận thấy nét mặt Nhiếp Tần Duật dần trở nên kém sắc, ánh mắt hắn đục ngầu, bầu không khí vô cùng u ám.

Ông ta nghi hoặc hỏi thăm dò, lần này không kiềm được mà nuốt nước bọt.

“Thưa Nhiếp tiên sinh, chẳng lẽ con bé không ở bên cạnh ngài?”

Nhiếp Tần Duật nhìn Giai Ung, ánh mắt như lưỡi dao sắc nhọn có thể giết ch.ết ông ta ngay tức khắc.

Qua một khắc yên lặng, rốt cuộc cũng không phủ nhận lời nói của Nhiếp Tần Duật là giả.

Giai Ung cảm giác da đầu rợn tóc gáy, mỗi câu nói trở nên ấp úng hẳn.

“Ngài yên tâm, con bé chắc chắn sẽ quay về phục vụ ngài... Con bé chỉ là tạm thời rời đi thôi.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.