Tòa thành Ngự Viên hơn hai tuần liền không có chủ nhân.
Sau lần Nhiếp Tần Duật đột ngột đến phòng Giai Mễ nửa đêm, cô vốn cho rằng việc mình lén ra ngoài bị phát hiện mới lọt vào tầm ngắm của hắn, bản thân sợ hãi không thôi.
Những bộ đồ người hầu cô lén giấu đều đem trả lại, kể cả điện thoại và một vài vật dụng cá nhân cũng bị đổi chỗ để mà giấu.
Thế nhưng sau ngày hôm đó, tòa thành Ngự Viên mọi thứ vẫn duy trì theo sự trật tự. Giai Mễ để ý đến tần suất người người ra vào, tất cả vẫn như bình thường không thay đổi.
Lúc này đây, cô mới dám buông lỏng sự đề phòng xuống.
Nhiếp Tần Duật không xuất hiện tại tòa thành Ngự Viên, khoảng thời gian này khuất bóng hắn.
Người hầu vẫn đưa thuốc trị sẹo là loại tốt nhất, căn dặn cô tự chăm sóc. Thế nhưng Giai Mễ dù có cầm đến cũng không hề sử dụng.
Nhiếp Tần Duật thích sự hoàn mỹ để cô thực hiện giao dịch phục vụ hắn, cô thà rằng để chính mình trở nên xấu xí hơn. Chỉ cần hắn không hài lòng về cô, cô mới có khả năng thoát thân. Huống hồ chi cô cũng chỉ là vật giao dịch nhỏ hắn đem về, số lần đến phòng cô của hắn cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay, sớm hay muộn hắn cũng sẽ đem cô vứt xó đi.
Vứt đi không khải là chuyện gì tệ hại, chỉ cần Nhiếp Tần Duật không đem cô trả về lão già Giai Ung là được. Cô không muốn một lần nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-nguy-hiem-tro-choi-tan-khoc-cung-tong-tai/3743885/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.