“Đừng sợ hãi, tôi không bắt ép, đều là em tự nguyện.”
Nhiếp Tần Duật an ủi một câu, lại càng khẳng định đây chỉ là một cuộc giao dịch. Cô không có quyền mà sợ hãi.
Vốn ngay từ đầu, cũng tự Giai Mễ dâng đến muốn hắn thu nhận cô về.
Chính hắn cũng không hiểu tại sao bản thân có thể kiên trì mà an ủi cô như thế, tình trạng này vốn không phải một lần. Mà người con gái trước mắt, chỉ cần vài động tác của hắn gương mặt đã rớm lệ, yếu ớt ngây thơ thật sự là đánh vào điểm yếu của đối phương.
Bàn tay của hắn luồn vào lớp váy, chạm vào da thịt mềm mại, cho đến khi bàn tay tiến ra sau lưng, chậm rãi vuốt ve những vết thương của cô. Không hề có hành động gì quá phận kỳ lạ.
Lớp váy đột ngột bị kéo cao, nhưng không hề để lộ cơ thể. Giai Mễ lập tức căng thẳng, đôi mắt mở to kinh ngạc mà nhìn đối diện với hắn.
Để rồi bàn tay hắn cảm nhận rõ, vết thương phía sau lưng của Giai Mễ khô lại sần sùi.
Chạm vào vết thương, xúc cảm của hắn do cô dựng nên ban đầu cho đến hiện tại đều không còn nữa.
Nhiếp Tần Duật hắn vẫn là biết điểm dừng, tuyệt đối cũng không có hứng thú với một người thương tích đầy mình như hiện tại.
Bàn tay rời khỏi vết thương của cô, thoát khỏi lớp áo mỏng kia, nhưng những nơi hắn chạm đến nhiệt độ vẫn lưu lại trên da thịt Giai Mễ sự nóng rực khó tả.
Nhiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-nguy-hiem-tro-choi-tan-khoc-cung-tong-tai/3735879/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.