Trong lòng Lương Yên căng thẳng, cô nghĩ đến cái gì đó liền chui ra khỏi xe.
“Tiểu thư, cô có đi không?” Tài xế taxi không kiên nhẫn hỏi.
“Xin lỗi, ngài đi trước đi, tôi còn có việc khác.” Lương Yên vội vã đóng cửa xe, cô ngăn người vừa mới kêu gào lại, “Tiểu thư, xin hỏi đã xảy ra chuyện gì?”
“Lúc tôi đi ngang qua bên kia thì thấy một người đàn ông ngất xỉu ở trong xe. Thoạt nhìn có vẻ không được tốt lắm, không biết đã xảy ra chuyện gì!”
Lương Yên khẩn trương níu lấy đối phương, “Có phải anh ấy mặc áo sơ mi trắng không?”
“Không sai. Là người quen của cô sao? Vậy mau đi xem một chút đi, đã có người gọi xe cứu thương rồi!” Đối phương có lòng tốt nhắc nhở.
Lương Yên hoảng sợ đến sắc mặt trắng bệch, chưa kịp nói ‘cảm ơn’ đã xoay người chạy như bay về phía kia.
Mộ Nham, tuyệt đối đừng là anh! Anh không được xảy ra chuyện gì hết!!
Lòng bàn tay cô đổ đầy mồ hôi lạnh. Lúc cô nhìn người kia đang hấp hối ngồi trong chiếc xe sang trọng thì chỉ cảm thấy sau lưng phát lạnh.
Cô cố sức đẩy đám người ra, xông tới lo lắng vỗ cửa sổ xe, “Mộ Nham! Mộ Nham!!”
..............................
Não bộ đau đớn khiến trên trán Mộ Nham đầy mồ hôi lạnh. Trên trán anh nổi đầy gân xanh, vốn là khuôn mặt tuấn lãng phi phàm nhưng giờ phút này lại có chút dữ tợn.
Anh đau đến mức nắm chặt tay lái.
Anh cho là mình đã quen với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-khong-dut-tong-tai-dai-nhan-dung-qua-hu-hong/1998345/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.