Triển Mộ Nham hung hăng nhíu mày!
“Người xấu! Người xấu! Đồ xấu xa!” Vi Vi cũng không hề hiền lành, sao có thể để người ta bắt nạt? Cô bé vừa quay đầu lại liền cắn lên tay Lê Man Thanh một cái.
Lê Man Thanh bị chọc giận, giơ tay muốn tát cô bé một cái. Triển Mộ Nham không chịu nổi nữa, anh bắt lấy tay cô ta rồi hất ra, “Man Thanh, đủ rồi đấy!”
Anh giấu hai đứa bé ra sau.
Anh chỉ nghĩ phải bảo vệ hai đứa nhỏ này.
“Mộ Nham?!” Lê Man Thanh thấy anh không hề giúp mình, có chút tủi thân kêu lên một tiếng.
“Hai đứa chỉ là trẻ con thôi.” Ý tứ bảo vệ của Triển Mộ Nham rất nồng đậm.
Lê Man Thanh nhìn anh, “Không phải anh không thích trẻ con sao?” Tại sao anh lại che chở cho hai đứa nhỏ đáng ghét này?! Lại còn bắt nạt cô ta!
Nói thật, Triển Mộ Nham cũng cảm thấy rất kỳ quái. Anh là một người không hề có kiên nhẫn, không đơn thuần là không thích trẻ con, chỉ cần nghe trẻ con khóc thôi cũng cảm thấy rất phiền.
Nhưng hai đứa nhỏ phách lối này lại khiến anh cảm thấy rất thân thiết, rất muốn bảo vệ.
..................
Lương Yên đi ra từ phòng vệ sinh không thấy hai đứa nhỏ đâu liền rất gấp gáp. Cô tìm một vòng mới thấy hai đứa nhỏ, lại bị hai người phía trước làm cho cả người đầy mồ hôi lạnh.
Trời ạ!
Thế giới này cũng quá nhỏ đi!
Ra ngoài đi dạo siêu thị thôi, vậy mà lại gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-khong-dut-tong-tai-dai-nhan-dung-qua-hu-hong/1998290/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.