Nói là hôn, chẳng bằng nói là gặm cắn.
Giống như muốn phát tiết cảm xúc, trừng phạt cô, Triển Mộ Nham hôn đến điên cuồng.
Nhưng Triển Mộ Nham đang coi cô là cái gì? Dựa vào cái gì Triển Mộ Nham có thể muốn hôn liền hôn, muốn nhục nhã liền nhục nhã? Dựa vào cái gì mà Triển Mộ Nham dám trừng phạt cô, phát tiết cảm xúc?
Hôn xong Triển Mộ Nham còn định nói cái gì khó nghe hơn nữa để làm nhục cô đây? Hay là Triển Mộ Nham thật sự cho là, ai đến cô cũng không từ chối?
Triển Mộ Nham có thể làm bậy, bất quá là vì cô yêu anh thôi!
Thế nhưng!
Nếu cô còn tiếp tục ngốc nghếch, thì sẽ chỉ bị Triển Mộ Nham bắt nạt mà thôi!
Bi thương, từ ngực tràn ra.
Lương Yên đột nhiên dùng sức đẩy Triển Mộ Nham ra, Triển Mộ Nham hiển nhiên không ngờ cô sẽ phản kháng, nên trở tay không kịp.
Triển Mộ Nham rất bất mãn, nhíu mày lại, nhìn cô một chút, hai tay lại lần nữa bưng lấy khuôn mặt của cô, định tiếp tục hôn.
Gương mặt kia, lại một lần nữa phóng đại trước mắt mình, Lương Yên cơ hồ theo bản năng giơ tay lên.
"Chát ——" một tiếng, thanh thúy vang vọng trong thang máy.
Triển Mộ Nham cứng đờ, sắc mặt khó coi tới cực điểm. Triển Mộ Nham lớn như vậy, nhưng còn chưa bao giờ bị phụ nữ tát đâu!
Nhưng Tịch Lương Yên, lại dám!
Lương Yên cũng không ngờ mình sẽ ra tay. Cô không phải là người bạo lực, đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-khong-dut-tong-tai-dai-nhan-dung-qua-hu-hong/1998245/chuong-86-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.