Lương Yên liền nhân cơ hội này thoát ra, chỉ cảm thấy đau nhức khắp người, nhưng trong lòng càng uất ức nhiều hơn.
Cô cảm thấy lửa giận của mình bùng phát dữ dội nhưng không biết do đâu.
"Mộ Nham, em......." Lê Mạn Thanh hối hận nhìn tay của mình, nhìn tay một chút rồi lại quay sang nhìn Triển Mộ Nham, cô ta cố gắng muốn giải thích cái gì đó.
"Đủ rồi! Tôi không muốn nghe lời giải thích của cô!" Triển Mộ Nham chán ghét cô ta đến mức một cái nhìn cũng không muốn cho.
Anh quay người sang chỗ khác, kho nhìn thấy dáng vẻ chật vật của Lương làm đôi mắt thâm thuý của anh càng ảm đạm. Lê Mạn Thanh đúng là một người đàn bà điên mà!
"Để cho tôi nhìn một chút." Anh mở miệng hỏi thăm Lương Yên. Ngay cả trong giọng nói của mình lộ ra biết bao nhiêu thương tiếc mà anh cũng không để ý.
Anh giống như sợ sẽ làm đau cô nên thật thận trọng giơ tay lên sửa lại mái tóc dài có chút lộn xộn của cô. Cô vô thức nghiêng mặt đi né tránh.
Triển Mộ Nham nhăn mày lại, có chút không vui nhìn cô.
Anh đang muốn nói gì đó thì cách tay đột nhiện bị Lê Mạn Thanh bắt được. Cô ta rưng rưng nhìn anh, vội vàng giải thích: "Mộ Nham, không phải em cố ý đâu.... Vì em quá quan tâm anh nên mới bị giận giữ làm mất lý trí."
Nhìn thấy dáng vẻ không yên lòng của Lê Mạn Thanh, Triển Mộ Nham chỉ lạnh lùng còn Lương Yên thì cảm thấy mệt mỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-khong-dut-tong-tai-dai-nhan-dung-qua-hu-hong/1998192/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.