Nghe được câu hỏi của Lương Yên, Triển Mộ Nham cũng không nói gì, chẳng qua là nghiêng mặt sang nhìn cô, gương mặt không hoà hoãn chút nào, "Không phải là cô lạnh sao? Sao không mặc nó vào!"
Giọng nói của anh vẫn cứng rắn như vậy. Từng chữ từng chữ, giống như những hòn đá mọc ra từ kẽ răng vậy.
"Bây giờ tôi không lạnh nữa." Hai hàng lông mi của Lương Yên rũ xuống che đi ánh mắt của mình, đôi lông mày của cô thu lại, tiếp tục nói: "Tôi chỉ muốn biết, đến cùng anh muốn thế nào."
Có lẽ là do quá mệt mỏi, nên giọng nói của Lương Yên rất nhẹ nhàng và chậm rãi, quanh quẩn ở trong xe.
Đầu cô tựa vào trên cửa sổ xe, ghé mắt nhìn đường cong gương mặt của Triển Mộ Nham.
Câu hỏi của cô khiến Triển Mộ Nham sửng sốt trong nháy mắt.
Giây tiếp theo, gương mặt của anh thoáng qua mấy tia phức tạp.
Anh bị thế nào vậy?! Ngay cả chính bản thân anh cũng không biết đến cùng là mình thế nào!
Tại sao khi nhìn thấy cô hôn Tô Liên Thần, anh lại tức giận như vậy?
Tại sao anh lại ghét cô mặc quần áo của người đàn ông khác như vậy? Tại sao lại ghét cô giọng nói dịu dàng của mình gọi tên người đàn ông khác như vậy?
Tất cả mọi thứ đều làm cho anh chán ghét hết!
Có rất nhiều đáp án sinh động mà anh không dám nghĩ tới.
"Quan hệ của cô với Tô Liên Thần là như thế nào?" Triển Mộ Nham lẩn tránh vấn đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-khong-dut-tong-tai-dai-nhan-dung-qua-hu-hong/1998190/chuong-96-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.