Tôi xin anh đó, làm ơn ở yên trong này có được không hả. Đừng có ra ngoài cũng đừng có lên tiếng gì hết. Nha"
Cô vậy mà dám để hắn trốn trong tủ quần áo chật chội này
"Nguyệt Ân, em đúng là ăn phải gan báo mà. Tôi mà lại phải trốn sao"
Hắn muốn đứng lên, cũng muốn cùng cô ra ngoài gặp Trần Thiệu Khiêm nói cho rõ ràng
*chụt*
Nguyệt Ân bất giác hôn chụt lên môi hắn, tuy chỉ là nụ hôn thoáng qua nhưng đã khiến hắn đơ trong vài giây
"Xin anh đó, ở im trong này. Ngoan ngoãn chờ tôi, rồi anh muốn gì cũng được. Còn nếu anh muốn ra ngoài để bị phát hiện thì ngay lập tức cút ra khỏi nhà tôi ngay. Anh chọn đi"
"Em.."
"Vậy nha, ở im trong đó một lát"
Nguyệt Ân đóng cửa tủ cái sầm rồi chạy vội ra ngoài, chỉnh trang lại quần áo mở cửa
"Thiệu Khiêm, là anh sao"
"Nguyệt Ân, anh biết là em có ở nhà mà. Nhưng sao bây giờ mới chịu ra mở cửa cho anh vậy"
"Dạ, em….em đi vệ sinh nên không để ý đó"
"Dạo này thấy sắc mặt em không được tốt, cũng không thấy em đi làm. Anh lo lắng quá trời nên đến đây tìm em, nè anh có mang cả trà sữa đến cho em mà em thích nhất nữa này"
"Dạ"
Nhìn trong bếp vẫn còn đang nấu dở thức ăn, trên bàn cũng bày biện sẵn bát đũa Thiệu Khiêm bước vào, tuy không được nói là quá sang trọng nhưng vô cùng đầy đủ và ấm cúng. Đặc biệt căn nhà nhỏ này luôn có mùi hương thoang thoảng vô cùng dễ chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-bac-ty-ban-than-cho-huyet-lanh/452093/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.