Edit: Thảo My
Giữa trán xẹt qua một tia kinh ngạc, Tô Nhược Mộng nhíu nhíu mày, ngồi xổm người xuống nhìn thẳng Bảo Bảo và Bối Bối, ý vị sâu xa nói: "Các Bảo Bối, còn nhớ rõ mẫu thân đã nói với các con, thế gian vạn vật đều có quỹ đạo của nó, chúng ta không nên cưỡng cầu. Người cũng vậy, hắn đời sau là cái gì, phải xem tạo hóa của chính hắn, các con mời đạo sĩ làm phép, không chỉ tốn tiền, còn không được kết quả các con mong muốn."
"Có thật không?" Hai tiểu gia hỏa nghi hoặc nhìn mẫu thân, nhẹ giọng hỏi ngược lại.
"Thật, mẫu thân rất khẳng định. Gởi gắm hi vọng ở trên người người khác, đó là một chuyện thật sự không được. Các con phải học được trong lòng mình có sự cân nhắc, làm như thế nào thăng bằng sự việc quan trọng cần giải quyết trong giai đoạn trưởng thành của các con, cha mẹ có thể cho các con một ít gợi ý, lại không thể thay các con quyết định."
"Mẫu thân, chúng con biết rồi."
"Có thật không?"
"Ừ." Hai tiểu gia hỏa gật đầu như giã tỏi.
"Thật giỏi! Mẫu thân cũng biết, Bảo Bảo và Bối Bối là đứa bé thông minh nhất. Đến, hôn một cái trước." Tô Nhược Mộng cười ôm chầm bọn họ, hai tiểu gia hỏa cũng ăn ý mười phần chia ra cho nàng hôn một cái vang dội.
......
"Lý tướng quân, ngươi thấy thế nào về việc Hiên Viên triều và Tuyết quốc trực tiếp điều quân đến biên cảnh triều ta?" Lôi Ngạo Thiên ngồi ở chủ vị đại điện nghị thất, tròng mắt nhìn về phía Lý Cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-phu-nhan-bao-ngai-di-lam-ruong/1565349/chuong-132-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.