Editor: loveyou1111
"Võ công của ta là gia gia ta dạy, ta từ nhỏ đã bắt đầu tập võ." Cuối cùng, hắn hạ thấp giọng bồi thêm một câu: "Chỉ là ngươi chưa từng chú ý tới mà thôi."
Tô Nhược Mộng nghe được câu nói hắn hạ thấp giọng, nhưng không nói ra, chỉ coi như mình không nghe thấy, chỉ là trong lòng xẹt qua chút kinh ngạc, không ngờ Chu Đại Minh lại có tâm tư kia với xấu nữ đứng đầu Thôn Thanh Thủy, nàng vẫn cho là giữa bọn họ chỉ là hai đứa nhỏ thuần khiết vô tư.
"Mộng nhi, đã nhiều năm như vậy, ngươi một mực vẫn không thay đổi." Ánh mắt Chu Đại Minh nóng rực nhìn chằm chằm Tô Nhược Mộng, thấy nàng năm năm như một ngày, nhìn lại mình một chút, hắn không khỏi có chút cảm khái.
"Đại Minh ca thật thích nói đùa, Mộng nhi làm sao có thể không thay đổi? Mộng nhi hiện tại đã là mẫu thân của hai đứa bé, già rồi. Ha ha." Tô Nhược Mộng thản nhiên nhìn lại mình, khẽ nhíu mày, giống như vô tình nói.
Thần thái trên mặt Chu Đại Minh khẽ tối vài phần, hắn không ngốc, tự nhiên nghe được ý bên ngoài lời của nàng—— ta đã là thê tử của người khác, cũng đã làm mẫu thân, như thế nào lại không có thay đổi đây?
Đúng a! Thời gian như nước chảy qua, người tại sao có thể không thay đổi đây?
Chu Đại Minh khổ sở cười cười, Mộng nhi trước kia mặc dù cùng mình gọi bằng hữu, nhưng chưa từng động tình yêu nam nữ như chính mình. Nếu như hắn ngay từ lúc Mộng nhi cập kê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-phu-nhan-bao-ngai-di-lam-ruong/1565342/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.