Editor: loveyou1111
Tô Nhược Mộng nâng chung trà lên nhẹ nhàng thổi thổi trà bọt phía trên, khẽ nhấm một hớp, nhàn nhạt hỏi "Vương phi có chuyện gì không?"
"Dĩ nhiên! Đầu năm nay hồ ly xuất hiện đặc biệt nhiều, ta cũng không muốn trong vương phủ của mình mà mùi hồ ly bay đầy trời. Vương gia của chúng ta thể cốt cũng không tốt, cũng không thể hít quá nhiều không khí khó ngửi." Nam Cung Nhược Lâm nhìn nàng châm chọc chế giễu, nàng vẻ mặt vẫn đạm bạc như cũ ngồi uống trà, nhìn lại bên cạnh mình trống không, không khỏi có chút hối hận đã đuổi Mai Vân ra.
Nhìn lại tình hình bây giờ, thật giống nàng là nữ chủ nhân, mà mình là người khách không được hoan nghênh. Nghĩ như thế, Nam Cung Nhược Lâm từ trước đến giờ lòng dạ hẹp hòi bắt đầu có chút không yên.
Đối mặt với Nam Cung Nhược Lâm đang gây khó dễ, Tô Nhược Mộng cũng không tức giận, trong lòng âm thầm cười nàng ngây thơ, muốn cho nàng xuống? Thật xin lỗi! Như vậy tiết mục,bây giờ nàng mới bắt đầu chơi đùa. Tô Nhược Mộng ưu nhã đặt ly trà xuống, khóe miệng khẽ cong lên một nụ cười tuyệt đẹp.
"Nghe tiếng đã lâu Cẩn Thái Quý Phi là một người có tấm địa Bồ Tát, bình thường không ra cổng trước, không bước cổng sau, thành tâm lễ Phật."
"Ngươi không cần hỏi một đằng, trả lời một nẻo, nơi này cũng không có người khác, chúng ta không cần phải như thế."
"Ta sẽ là trả lời vấn đề của ngươi."
"Có ý tứ gì?"
"Đều nói hồ ly là có linh tính động vật, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-phu-nhan-bao-ngai-di-lam-ruong/1565341/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.