Edit: Thảo My
Tô Nhược Mộng nghĩ tới Phó Linh Tử có thể biết nàng đến từ dị giới, nhưng mà, nàng lại không nghĩ qua, Phó Linh Tử cứ như vậy thoải mái nói ra. Đúng, hắn thần cơ diệu toán như vậy, làm sao không thể biết nàng tới nơi nào?
"Ngươi từ trước giờ không cảm thấy kỳ quái?"
"Không biết, đây là mệnh số của phu nhân." Phó Linh Tử mặt chân thành nhìn nàng, nhẹ nhàng lắc đầu một cái, tiếp tục ngẩng đầu nhìn về bầu trời, ngay sau đó mặt nghiêm túc nhìn về phía Tô Nhược Mộng, nói: "Phu nhân, sao Đế Hoàng đã lệch vị trí, ngươi ngẩng đầu nhìn bầu trời này, trừ Bắc Đẩu và sao Bắc Cực ra, những sao khác đều sáng yếu nhược hơn trước."
"Ngươi suy đoán có chuyện lớn xảy ra sao?" Tô Nhược Mộng trực giác tiếp tục nói.
"Thiên hạ sắp có đại nạn, tương lai không lâu thiên hạ này chỉ sợ phải đổi chủ. Thông minh như phu nhân, ngươi cũng suy đoán ra, ai mới là minh chủ chân chính của dân chúng thiên hạ này?"
"Đây không phải là cuộc sống hắn muốn." Tô Nhược Mộng làm sao lại không hiểu ý tứ trong lời của hắn? Nhưng mà, nàng cũng hiểu cái gì mới là cuộc sống Lôi Ngạo Thiên muốn.
"Lòng Lôi Giáo chủ có dân chúng thiên hạ, không thể trơ mắt nhìn dân chúng thiên hạ dân chịu khổ chịu nạn, phu nhân, không cần cảm thấy khó xử. Tất cả đều là mệnh, sư phụ ta năm đó để ta xuống núi chính là vì hiệp trợ giáo chủ và phu nhân, có thể nói, tương lai của các ngươi sớm bị sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-phu-nhan-bao-ngai-di-lam-ruong/1565328/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.