Edit: Thảo My
"Chỉ là cái gì đáng tiếc?" Ninh Ngạo Tuyết bình tĩnh nhìn Lôi Ngạo Thiên, có thể nhìn hắn ở khoảng cách gần như vậy, thật đúng là một chuyện tốt. Chỉ là, nàng vĩnh viễn cũng không cách nào đạt được hắn, cho nên, nàng phải phá hủy hắn, khiến Tô Nhược Mộng cũng không cách nào đạt được.
Lôi Ngạo Thiên nhẹ nhàng đặt ly trà xuống, nói: "Chỉ tiếc trong trà này tăng thêm một chút thứ khác, làm phá hủy hương vị trà." Nói xong, hắn dùng lực, trực tiếp phun toàn bộ nước trà trong cổ họng đến trên mặt nữ tử mặc váy hồng phấn phía sau Ninh Ngạo Tuyết.
"A?" Một hàng nữ tử mặc váy hồng phấn nhao nhao la hoảng lên, sau đó sững sờ, nhìn về phía đồng bạn, đều không nhịn được bắt đầu hét lớn chói tai.
"A......"
Tại sao có thể như vậy? Mặt của các nàng đều vừa đỏ vừa sưng, vừa ngứa vừa đau.
"Câm miệng!" Ninh Ngạo Tuyết căm hận trừng mắt liếc Lôi Ngạo Thiên, quay đầu nhìn gương mặt vô cùng thê thảm, khó tin nhìn Lôi Ngạo Thiên, hỏi: "Ngươi lại có thể hạ độc?" ( chỗ này My để ngươi để thể hiện rõ căm hận của Ninh Ngạo Tuyết với Lôi Ngạo Thiên nha)
Lôi Ngạo Thiên nhẹ nhàng cười cười, nhún vai, vẻ mặt hết cách: "Ta đây chẳng phải học theo Ninh Môn chủ sao? Ngươi thịnh tình khoản đãi như vậy, ta cuối cùng không thể toàn bộ đều an tâm nhận lấy chứ? Nhân tình này nhân tình thôi, để ý không phải là ngươi tới ta đi sao?" (ý ở đây là nhận phải trả không thể nhận xuông được)
"Ngươi... Ngươi..." Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-phu-nhan-bao-ngai-di-lam-ruong/1565273/chuong-73-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.