Edit:Thảo My
Lăng Cẩn Tịch cúi đầu, nghiêng gò má nhìn nàng, trong lòng rất hâm mộ nàng có một gia đình, có nhà người lo lắng cho nàng, có nhà người đang đợi nàng. Đột nhiên, trong đầu nàng thoáng qua một tia sáng, nàng đứng lên lôi kéo tay Tô Nhược Mộng đi vào trong nhà.
"Nhược Mộng muội muội, đi, Lăng tỷ tỷ dạy ngươi một biện pháp."
Tô Nhược Mộng mặc cho nàng lôi kéo vào nhà, để cho nàng nhấn mình ngồi ở trước bàn trang điểm, kinh ngạc nhìn nàng lục tung tìm đồ, nhìn nàng không ngừng bận rộn, sau cùng lấy ra mấy bình sứ đặt trước mặt nàng.
Lăng Cẩn Tịch đặt bình sứ trong tay lên trên bàn trang điểm, đôi mắt sáng lóe ra hào quang, khóe miệng cong cong nói: "Nhược Mộng muội muội, tỷ tỷ dạy ngươi dịch dung. Sư phụ ta trước kia đã dạy ta, hiện tại ta dạy cho ngươi, ngày mai ngươi xuất cốc tốt nhất nên đổi gương mặt. Như vậy, ngươi dù đối mặt với kẻ địch, bọn họ cũng không nhận ra ngươi."
Nếu như không phải nghĩ tới người bên ngoài liếc mắt một cái là có thể nhận ra Nhược Mộng, nàng đã không nhớ rõ chuyện dịch dung. Trước kia hai người ở trong cốc sư phụ sợ nàng nhàm chán, cho nên, liền mang tất cả bản lãnh trên người đều chỉ cho nàng, ngay cả cái kỹ thuật dịch dung nàng có thể không dùng đến cũng chỉ cho nàng nốt.
Hiện tại vừa đúng lúc có thể giúp Nhược Mộng một tay, ít nhất có thể cho nàng giảm bớt cơ hội gặp mặt kẻ địch.
Tô Nhược Mộng hưng phấn nhìn nàng, mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-phu-nhan-bao-ngai-di-lam-ruong/1565229/chuong-62-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.