Edit:Thảo My
"Đúng rồi, Lăng tỷ tỷ, trận pháp bên ngoài rừng trúc là ngươi làm sao?" Tô Nhược Mộng nhớ lại trận pháp bên ngoài rừng trúc, có chút hiếu kỳ hỏi.
Nhẹ nhàng lắc đầu một cái, ánh mắt Lăng Cẩn Tịch nhìn ngoài cửa sổ có chút xa xa, trầm mặc một hồi, âm thanh nàng mới có chút nặng nề nói: "Đó là do sư phụ ta thiết kế, lão nhân gia nàng không thích bị người khác quấy rầy, thích cuộc sống an tĩnh, cho nên, nàng bày trận pháp vòng ngoài rừng trúc."
Nói như vậy, lúc này Lăng Cẩn Tịch mới nghĩ Tô Nhược Mộng là tự mình đi vào, sư phụ nàng bày mấy trận pháp kia, nếu như không phải là người hiểu được Ngũ Hành Thuật Số thì không thể nào đi vào trong Vô Quả Cốc được. Bây giờ nghe nàng hỏi trận pháp, nàng liền hiểu Tô Nhược Mộng cũng biết Ngũ Hành Thuật Số.
"Nhược Mộng muội muội cũng biết Ngũ Hành Thuật Số chứ?" Sư phụ nói ở Đông Lý triều số người có thể hiểu Ngũ Hành Thuật Số cũng không nhiều, cơ hồ đều là sư thừa nhất mạch (người kế thừa cùng sư môn),nếu như nàng thật sự biết Ngũ Hành Thuật Số, rất có khả năng họ còn có thể là người cùng một sư môn.
Tô Nhược Mộng cũng không biết Ngũ Hành Thuật Số này ở Đông Lý triều là hiếm thấy, cho nên, nàng cũng cũng không có nghĩ tới Nhị Hộ Pháp cùng Lăng Cẩn Tịch sẽ có cái sư môn sâu xa gì hay không.
"Ta chỉ là hiểu sơ một chút da lông mà thôi, căn bản vẫn còn không tính là hiểu. Chỉ là, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-phu-nhan-bao-ngai-di-lam-ruong/1565228/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.