Editor: Hồ ly tinh
Trước mắt một mảnh đen tối. Thân thể nằm trên một chỗ bằng phẳng, không khống chế nhẹ nhàng lung lay. Một loại âm thanh xào xạc từ bốn phía gián đoạn truyền vào lỗ tai hắn.
Tả hộ pháp suy nhược mở mắt ra.
Thấy đồ vật trước mắt đều lay động theo nhịp điệu, âm thanh từa tựa tiếng bánh xe chạy giống hệt trong mộng.
Hắn đang nằm trên một xe ngựa đơn sơ đi trên đường. Hắn trì độn nghĩ, hóa ra mình không chết, không biết bị người mang đi lúc nào. Vết thương trước ngực được băng bó sơ qua, không chảy máu nữa.
Vết thương tuy không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng có hơi sâu, lúc này còn có chút đau mơ hồ. Hắn bưng vết thương chậm rãi ngồi dậy.
Xe ngựa không nhanh không chậm đi về phía trước. Màn xe theo xe ngựa lắc lư qua lại tung bay, bên ngoài xuyên vào một tia nắng màu trắng, bóng lưng người đánh xe đập vào mắt hắn. Tiếng bánh xe đè trên cát đá nghe vào tai vô cùng thản nhiên vững vàng.
Bình tĩnh đến mức như thể cái gì cũng chưa từng xảy ra.
“Tỉnh rồi?” Là giọng của một người đã lớn tuổi. Người kia không quay đầu lại, tiếp tục vội vàng đánh xe.
Tả hộ pháp vén màn xe lên, bên ngoài là một mảnh hoang sơn dã lĩnh, chung quanh đều là cảnh tượng xa lạ, cũng không biết đã đi khỏi Phong Châu bao xa.
Hắn trầm mặc một chút, hỏi bóng lưng kia: “Giáo chủ đâu?”
Đối phương cười một tiếng: “Giáo chủ cái gì… Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-ma-giao-co-lum-dong-tien/2327914/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.