Mới là lạ.
Phạm Đoàn Đoàn từ từ tỉnh dậy, phát hiện hơi thở của bản thân cực kì yếu ớt, vẫn còn đang cận kề cái chết. Nàng cúi đầu nhìn Cẩu Thặng, kinh hãi la lên: “Ngươi chảy nhiều máu quá!”
Cẩu Thặng đã không còn sức để cắn răng nữa, hắn quay đầu đi, nhìn lưng chảy máu, màu đỏ thấm vào hòn đá. Cẩu Thặng nhấn mạnh từng chữ: “Phế vật!”
Cẩu Thặng nói: “Hiện tại bản giáo chủ không còn sức lực nữa, ngươi, mau lấy vật trong tay áo bên phải ---” Hắn quay đầu sang chỗ khác, giống như sắp sửa bị người ta làm nhục, giống như tiếp theo đây Phạm Đoàn Đoàn không lấy vật trong tay áo, mà là cởi y phục hắn.
Phạm Đoàn Đoàn cực kì vui mừng, trên mặt cười đến mức đê tiện: Thật sự là đồ đệ ngoan, hắn biết bản thân sắp chết, liền chủ động giao hết ngân phiếu trong tay áo ra.
Đồ đệ ngoan, về sau mùng một và mười lăm ta sẽ đốt vàng mã cho ngươi.
Phạm Đoàn Đoàn nhanh chóng lấy ngân phiếu trong tay áo Cẩu Thặng ra, ôm vào trong ngực. Mấy tấm ngân phiếu dưới cùng dính máu, Phạm Đoàn Đoàn nhìn đến ngẩn người: Chảy thật nhiều máu, Cẩu Thặng đích thực sẽ chết…
Trong lòng nàng bỗng nhiên có chút thương tiếc không nỡ… tốt xấu gì, hắn cũng là đồ đệ của nàng.
“Bản, giáo, chủ, bảo, ngươi, lấy, đồ, bên, tay áo, bên phải!” Cẩu Thặng cắn răng nói ra từng chữ khiến Phạm Đoàn Đoàn sững sờ, sau đó tỉnh mộng.
“A…” Phạm Đoàn Đoàn vốn không hiểu dịu dàng là gì, giờ phút này có lẽ nghĩ Cẩu Thặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-dai-nhan-giet-tram-lan-khong-chet/148759/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.