Tần Hoài Phong sửng sốt. Hắn gần như đã quên mất vị ‘sư phụ’ mà mình đã bịa ra lung tung này, sau khi ngây người một hồi lâu, hắn mới a một tiếng, ngạc nhiên mà nhìn về phía Hạ Thiển Ly:
“Giáo chủ, ngươi thực sự đi tìm hiểu?”
Giọng nói của hắn nghe khô khốc.
Nhìn thấy bộ dáng chột dạ này của hắn, Hạ Thiển Ly càng thêm không vui, hừ lạnh nói:
“Chẳng lẽ là bản Giáo chủ không hay biết gì mà bị lừa sao?”
“… Giáo chủ, tình của ta nào cần phải thế này.”
Giọng nói của Hạ Thiển Ly càng lạnh lùng hơn.
“Tình thế nào cũng phải lừa ta?”
Tần Hoài Phong bất đắc dĩ mà thở dài.
“Ta có thể giải thích với ngươi, chính là… Không biết ngươi có tin hay không.”
“Không cần.”
Hạ Thiển Ly cười lạnh khoát tay chặn lại, hoàn toàn nhìn không ra người này cùng với người vừa mới dịu ngoan tựa vào trong lòng mình là cùng một người.
“Ngươi chỉ cần trả lời bản Giáo chủ mấy câu hỏi là được.”
Tần Hoài Phong đành gật đầu đồng ý.
“Thứ nhất, ngươi có phải là người của môn phái chính đạo hay không?”
Không chỉ là người của môn phái chính đạo, còn là Chưởng môn của Thí Kiếm Môn vừa đi du lịch một lần.
“Đúng vậy, có điều…”
“Thứ hai, ngươi tiếp cận ta có phải là có mưu đồ khác hay không?”
Hạ Thiển Ly không đợi hắn nói xong liền hỏi tiếp. Giọng nói lạnh lùng như sương lạnh, bàn tay trong tay áo cũng nắm chặt thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-cua-ta-sao-co-the-dang-yeu-nhu-the/2267214/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.