Trời sáng mây trong, cảnh sắc hợp lòng người.
Sau khi quay lại Ma giáo chuyện đầu tiên là nhận biết người thân.
“Lương Ngọc ca ca.”
Vừa mới bước qua cánh cửa, liền nghe được một giọng nói lanh lảnh như vậy.
Tần Hoài Phong sờ sờ da gà đang nổi lên trên cánh tay mình, quay đầu nhỏ giọng hỏi:
“Nàng ta là đặc biệt đến để khiến ta buồn nôn sao?”
Sắc mặt Hạ Thiển Ly vốn là âm trầm giống như người ta thiếu y ba trăm hai, hiện tại vừa nghe Tần Hoài Phong nói như thế, chuyển âm u thành sáng sủa, lộ ra một nụ cười trêu tức yếu ớt.
“Không bằng ngươi tự mình hỏi muội muội Tích Nhược của mình một chút đi?”
Tên là ‘Tích Nhược’, nhớ kỹ.
Một nữ tử phấn y theo giọng nói đi đến trước mặt bọn họ, khi nhìn thấy Hạ Thiển Ly thì hơi hạ thấp người xuống, hành lễ nói:
“Tham kiến Giáo chủ.”
Hạ Thiển Ly thản nhiên gật gật đầu, sau đó tay áo phất lên, lại tiêu sái mà rời đi.
Tần Hoài Phong theo bản năng mà vươn tay ra, cũng chỉ nhẹ nhàng phất qua một mái tóc dài đen mềm mại. Trong lòng nhất thời có chút mất mát, cho đến khi một tiếng ‘Lương Ngọc ca ca’ truyền vào trong tai, mới khiến hắn lưu luyến mà thu lại tầm mắt.
“Tích Nhược.”
Nói xong hắn ngẩng đầu lên nhìn ra phía sau nữ tử mặc phấn y.
“Cha.”
Thi lão cha cảm động đến mức gần như muốn lão lệ tung hoành mà nắm lấy hai tay của nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-cua-ta-sao-co-the-dang-yeu-nhu-the/2267205/chuong-29.html