Giang Tinh Trần và bạn bè thức đến nửa đêm, hiếm khi cậu ta không đến nhà ăn vào buổi trưa ngày hôm sau với Giang Minh Nguyệt, mà nằm trong lớp để ngủ bù.
Minh Nguyệtđặc biệt đóng hộp thức ăn đưa cho tôi giao chúng cho cậu ta.
Tôi mang hộp cơm trưa đến khoa số hai của trường trung học cơ sở, vừa đến cửa sau lớp học của Giang Tinh Trần, tôi đã nghe thấy cậu ta cáu kỉnh hét lên: "Mấy người chẳng biết gì cả!"
Tôi dừng lại.
Bên trong truyền đến rất nhiều thanh âm: "Thiếu gia, cậu còn cố chấp sao? Cậu để cho người chị mới của cậu ngồi ghế phụ, xem ra cậu rất hòa thuận với người ta nha."
Tôi chợt nhận ra: Ghế phụ quan trọng vậy sao?
Khi tôi đang suy nghĩ, có một tiếng khịt mũi từ phía sau cánh cửa:
"Thật ngốc, nếu như xảy ra chuyện, đương nhiên ghế sau an toàn nhất."
Lời chế giễu nhẹ nhàng và vô cảm đó dội vào tai tôi như sấm sét.
Tôi vô thức buông tay, hộp cơm rơi xuống, sàn nhà bừa bãi thức ăn.
Cánh cửa đột ngột mở ra, để lộ những khuôn mặt sửng sốt.
Thiếu niên biểu lộ từ bối rối chuyển đến bình tĩnh, sau đó là âm trầm: "Giang Ý Châu, ai dạy chị nghe lén người khác nói chuyện hả?"
Tôi bắt gặp ánh mắt cây ngay không sợ chết đứng của cậu ta, trong lòng cảm thấy lạnh giá.
Một người hung bạo và bốc đồng như vậy đối xử với Giang Minh Nguyệt hết sức quan tâm, thậm chí đến mức muốn chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-y-chau/2979777/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.