🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi trở về phòng, ngồi khóc bên cửa sổ.



Nhớ những ngày lên núi gánh củi cùng Ngưu Nữu nhà bên ở Dương Thụ Câu, nhớ ông bí thư thôn lắc đầu ngâm thơ “Một mình lặng lẽ lên lầu tây, ánh trăng treo cao như lưỡi liềm”; Cha nhấp một ngụm rượu và nói: “Hoa Nhi, sau khi rời đi đừng quay lại.”



Cha nói sau này tôi không được phép quay lại Dương Thụ Câu.



Bà nội quay mặt đi, dụi nhẹ khóe mắt.



"Vì sao ạ?"



"Hài Tử à, con trở về sẽ phải chịu cuộc sống cực khổ, không phải con muốn đi học sao?”



Bà tôi nói: "Hai người lúc sáng đến đây không tầm thường, con về ở với họ, nhớ phải ngoan ngoãn nghe lời.”



Tôi ngồi không đáp, bà nội vẫn cười nói: “Hoa Nhi của chúng ta từ rừng núi về thành thị hưởng phúc nhé!”



Tôi khóc nức nở nói muốn mọi người cùng đi theo, cha tôi thổi râu trừng mắt nhìn:



“Nói nhảm! Họ tìm con gái, cha và bà ở đây thì có chuyện gì được. Con có thể quay về sống một cuộc sống tốt hơn. Khi lớn lên hãy đưa cha và bà đến Thiên An Môn tham quan cho chúng ta mở rộng tầm mắt là được rồi.”



Tôi gật đầu lia lịa và lấy tay áo lau hết nước mũi cho cha.



Mặt cha đen lại.



………………………



Tôi đã đắm chìm trong hồi ức quá lâu, cơn gió đêm mát lạnh dần thổi đi những uất ức trong lòng.



Tôi nhớ đến ánh mắt đau lòng của mẹ trước khi lên lầu, và quyết định xin lỗi bà.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-y-chau/2979776/chuong-5.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Giang Ý Châu
Chương 5
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.