Ly trà hoa đậu biếc Thẩm Tư Duệ làm, lớn cỡ em bé năm tuổi. Kích cỡ này muốn uống hết quả thật là một thử thách khó. Huống hồ còn cái bánh kem và vài món ăn linh tinh được bày ra trên bàn.
Thẩm Tư Duệ ngồi đung đưa chân, đôi môi mím lại. Đồng ý là cô làm có nhiều thật, nhưng dù sao cũng là công sức, tâm tình bỏ ra... Cô không hi vọng giảng viên Lạc sẽ đem phần trà này chia cho người khác.
Diêu Vận Lạc như nhìn thấu suy nghĩ của cô nhóc. Cô ấy cười cười, mở điện thoại search cách bảo quản trà, rồi đưa đến trước mặt bé con.
"Em không thích tôi đem cho người khác đúng không? Thật ra tôi cũng không định đem cho ai."
Thẩm Tư Duệ đỏ mặt, chột dạ nhìn sang nơi khác. Nếu nghĩ gì cũng bị giảng viên Lạc đoán ra, cô làm sao dám nghĩ linh tinh nữa đây...
Diêu Vận Lạc bật cười, chợt chuyển chủ đề.
"Tôi có một thắc mắc, em tìm đâu ra cái ly khổng lồ như này? Với cả lượng nguyên liệu, em tích trữ từ bao giờ và cất ở đâu. Sao tôi không phát hiện ra nhỉ?" Cố Hoa Hạ lướt qua đầu cô ấy, nhưng nhanh chóng bị bác bỏ. Bởi vì nếu bé con nhờ Hoa Hạ giúp chuẩn bị những thứ này, cuộc gặp mặt lúc nãy hoàn toàn không cần thiết.
Thẩm Tư Duệ cười cười, thốt ra cái tên khiến hai ngày trước cô phải nhờ bạn học điểm danh hộ: "Anh Giang Đông."
"Giang Đông? Lại là anh chàng sao?" Diêu Vận Lạc xoa trán. Anh trai Uyển Đình quả thật đa tài, từ lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-vien-lac-em-lo-tuong-tu-co-roi/998293/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.