Từ đáy lòng mình, chàng nghĩ rằng đây là cuộc chiến cuối cùng trong đời mình, dù thắng hay bại cũng phải dốc hết toàn lực để lại tiếng cho đời sau. 
Cho nên, vừa ra tay thì chàng đã dùng Đạt Ma Tam kiếm. 
Thiếu phụ áo vàng tuy một thân đầy võ công nhưng cũng không thể nào phá giải nổi kiếm chiêu kỳ dị này, nhất thời bị vây trong kiếm quang. Khi kiếm thế đánh tới Thiên La Địa Võng thì chàng đã không chịu nổi nữa, miệng phun ra một bụm máu tươi rồi từ trên không trung ngã xuống đất. Thiếu phụ áo vàng phải giở hết khả năng ra để chống đỡ lẫn né tránh mới coi như né được hai chiêu kiếm đầu, đang lúc cảm thấy lúng túng tay chân, ứng phó không nổi thì chợt thấy Phương Triệu Nam ngã xuống đất, lòng thầm kêu lên may mắn, miệng thì cười lạnh rằng: 
“Chỉ là ánh đom đóm mà dám tranh sáng với vầng nhật nguyệt”. 
Nam Bắc Nhị Quái bị nhốt trong lưới, thấy Phương Triệu Nam bị trọng thương nằm dưới đất, hơi thở thoi thóp, khắp nơi đều là thi thể của các nhà sư Thiếu Lâm. 
Ánh sáng màu xanh cứ lập lòe, xác người nằm trong vũng máu tươi khiến cho đêm tối vốn đã thê lương càng tăng thêm sự kinh dị. 
Đại Ngu thiền sư hít sâu một hơi, giơ ngang cây thiền trượng bước tới, nói với vẻ đầy bi tráng: 
“Nhạc chủ muốn san bằng chùa Thiếu Lâm, xem ra chẳng phải chuyện khó ...”. 
Phương Triệu Nam ngất xỉu khiến cho vị lão hòa thượng đức cao vọng trọng cảm thấy không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-tuyet-huyen-suong/2204817/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.