Phương Triệu Nam và Viên Cửu Quỳ ngồi cùng một thuyền, y vẫn nhìn Phương Triệu Nam mỉm cười, nhưng chẳng nói lời nào. Phương Triệu Nam bị nhìn đến bực bội, cúi cùng nén không được, nói:
“Huynh đài nhìn ta như thế, chả lẽ cũng có dụng ý gì chăng?”.
Viên Cửu Quỳ mỉm cười:
“Tại hạ có một chuyện vẫn chưa hiểu, không biết huynh đài có thể cho biết hay không?”.
Phương Triệu Nam cười lạnh một tiếng:
“Xin hãy cứ nói ra để tại hạ xem thử”.
Chàng tuy đã lọt vào chốn hang rồng ổ cọp, chuyện sinh tử bị người ta nắm trong tay nhưng vẫn quật cường lạ thường. Tiếu Diện Nhất Hiêu vẫn giữ nụ cười, không hề có ý bực bội, bảo rằng:
“Xem bộ dạng, huynh đài tựa như không quen thuộc Giang Nam, nhưng không biết khi đến Giang Nam chỉ tìm Ngôn lão tiền bối, lấy hai loại linh dược là Cửu Chuyển Tục Mệnh Sinh Cơ tán và Tịch Độc Trấn Thần đan?”.
Phương Triệu Nam không muốn nhiều lời với y, chỉ thuận miệng đáp:
“Đúng vậy, thế nào?”.
Viên Cửu Quỳ cười lạnh, cúi đầu ngẫm nghĩ một lúc lâu rồi mới nói:
“Tại hạ tuy chưa từng thấy hai loại thuốc này, nhưng thường nghe người ta nói đến công năng của chúng, Tịch Độc đơn có thể giải trăm loại độc, Cửu Chuyển Tục Mệnh Sinh Cơ tán có thể trừ khử thịt thối làm mọc da, là loại linh dược trị liệu ngoại thương thuộc hàng đệ nhất trên giang hồ hiện nay. Huynh đài từ ngàn dặm xa xôi đến Giang Nam này, gặp Ngôn lão tiền bối, chả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-tuyet-huyen-suong/2204758/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.