Edit: Pinkie
Buổi tối, Ôn Ngôn nằm mơ, mơ thấy Giang Thiếu Đình, nhưng mà đó lại là một giấc mơ vô cùng xấu hổ. Buổi sáng tỉnh giấc, hình ảnh trong mơ vẫn còn lởn vởn trong đầu. Cô nhìn mình trong gương, gò má đỏ ửng, đôi mắt ngập nước. Ôn Ngôn cảm thấy thật mất hết thể diện, che mặt không dám nhìn tiếp nữa, thế là cũng không trang điểm, thay quần áo xong là đi làm ngay.
Vừa tới công ty, cô đã nhận được tin nhắn Giang Thiếu Đình lên máy bay. Nhìn điện thoại, nét mặt của cô dịu dàng hơn bao giờ hết. Ngay cả đồng nghiệp cũng cảm nhận được hôm nay Ôn Ngôn không giống bình thường.
Vừa ngẩng đầu thì bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Hứa Vi, Ôn Ngôn nhướng mày cười với cô ta.
“Không biết xấu hổ.” Giọng Hứa Vi cực kỳ thấp, thấp đến mức chỉ có hai người bọn họ nghe thấy.
Hôm nay tâm tình của Ôn Ngôn rất tốt, dường như cũng đột nhiên nổi hứng thú với loại người như Hứa Vi, “Tôi cứ cho là cô đang đố kỵ với tôi đó. Cô thích đố kỵ như vậy thì tôi cũng rất vui khi cô phải đố kỵ, vẹn toàn đôi bên, sao lại không làm cơ chứ?”
Hứa Vi lại một lần nữa bị cô làm cho sặc chết.
Ôn Ngôn, người phụ nữ này, dáng vẻ ở trước mặt cô ta và dáng vẻ ở trước mặt mọi người thật sự là cách biệt một trời một vực. Tất cả mọi người cảm thấy Ôn Ngôn xinh đẹp, nhân cách tốt, tính tính tốt, không tranh không đoạt, quả thực chính là phật hệ trong phật hệ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-thieu-dinh-cua-on-ngon/1186636/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.