Edit: Pinkie
Buổi chiều, Ôn Ngôn vẫn luôn chạy bên ngoài, sau khi làm xong thì trực tiếp về nhà. Ngày mốt cô không có việc gì nên đã xin nghỉ phép một ngày với Trương Chuẩn. Cô cũng đã đặt xong vé máy bay vào tối mai, như thế thì cả đi cả về không tới một ngày. Ngoài ý muốn chính là Giang Thiếu Đình còn gấp gáp hơn cả cô, tối nay đã phải đi công tác.
“Làm sao lại đột ngột như vậy?” Lúc đầu Ôn Ngôn định đêm nay sẽ nói chuyện với anh sau khi anh xong việc, kết quả lời đến bên miệng thì ngẫm lại đành thôi, đợi mọi người đều trở về rồi nói.
“Ừ, có việc cần xử lý gấp. Đêm nay anh không qua chỗ em, ngoan ngoãn nghe lời, không được chạy loạn, anh sẽ về nhanh thôi.” Giang Thiếu Đình giống như mẹ già dặn dò.
“Em biết rồi, anh cũng thế, phải ăn uống đúng giờ.”
Sau khi hai người trò chuyện xong, Ôn Ngôn mới miễn cưỡng cúp điện thoại. Không ăn cơm tối, một mình cô cũng lười làm, thế là cô chuẩn bị xuống siêu thị dưới lầu mua đồ ăn vặt về ăn cho đỡ đói.
Vừa ra cửa thang máy, thì cô nhận được điện thoại của Nghiêm Vãn Vãn.
“Cô gái, đang làm gì đó?”
“Xuống lầu mua chút đồ ăn.”
“Một mình sao?”
“Đúng thế, đêm nay Giang Thiếu Đình phải ra ngoài.”
“Chị đến đón cưng, chúng ta cùng đi ăn cơm.”
“Được nha, vất vả cho chị rồi ạ.”
“Đứa nhỏ à, ngoan ngoãn chờ chị.”
Ôn Ngôn cười lắc đầu, giọng điệu của Nghiêm Vãn Vãn gần giống như Giang Thiếu Đình. Vừa nghĩ tới không biết khi nào anh mới trở về thì tâm trạng lại không khỏi có chút sa sút. Dập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-thieu-dinh-cua-on-ngon/1186630/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.