“Thần xin điện hạ trị tội thần đã làm hại quốc thổ, dẹp đi nộ khí của dân, thu phục lòng quân!”
“Không. Thể. Nào!” Long Dương nhìn chằm chằm người trước mặt, cực kỳ phẫn nộ thốt ra từng chữ.
“Điện hạ!” Mâu quang Lâm Nghiệp Bình trực thẳng vào mắt Long Dương, đôi môi khẽ run lên, đây là lần thứ ba y mở miệng nói ra câu nói quen thuộc, “Giang sơn vi trọng!”
Long Dương kịch liệt run rẩy, hắn hít một hơi thật sâu, gầm nhẹ nói, “Nếu ta… Không làm Thái tử nữa thì sao”
~oOo~
“Trùng Lâu” Long Dương cả kinh thất sắc, Lâm Nghiệp Bình vội vàng đẩy hắn ra, Trùng Lâu lấn người tiến lên, mũi kiếm bén nhọn kề lên cổ Lâm Nghiệp Bình, dừng lại không tiến.
Tử Huyên thét lên kinh hãi, hoảng sợ đến mức không dám cử động nửa bước.
“Trùng Lâu! Ngươi tính làm gì” Tâm Long Dương cũng gần như đại loạn, hắn giận dữ hét, “Buông kiếm xuống!”
Trùng Lâu lạnh lùng nói, “Thần tới đón tiếp Thái tử điện hạ chứ không phải nghịch thần tặc tử!”
Long Dương vội la lên, “Nghiệp Bình không có phản bội bổn vương, là Tử…”
“Điện hạ!” Nghiệp Bình vội vàng cắt ngang lời Long Dương, cao giọng nói, “Là thần phản bội Khương Quốc! Thần… Cam nguyện nhận lấy cái chết!”
“Không! Nghiệp Bình, không phải vậy!” Tử Huyên nức nở nghẹn ngào nói, “Là ta, hết thảy đều do ta làm! Là ta lừa gạt Nghiệp Bình, là ta trộm mưu đồ binh phòng! Tất cả cùng y nửa điểm quan hệ cũng không có!”
Sắc mặt Nghiệp Bình lạnh lẽo, y trầm giọng nói, “Nàng là thê tử của ta, nàng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-vi-trong-lay-giang-son-lam-trong/32281/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.