Trong điện bỗng chốc bị bao trùm bởi sự yên tĩnh đáng sợ, mọi người thấy vương hậu Đông Việt như thế cũng lấy làm khó hiểu không rõ nguyên do, không nhịn được quay sang hai mặt nhìn nhau.
Sở Nghiệp Kỳ cũng hết sức kinh ngạc, vươn tay đỡ vai Quách Tuệ Nguyệt ân cần hỏi han: "Vương hậu sao thế?"
Quách Tuệ Nguyệt sực tỉnh, giờ mới nhận ra hành động sơ xuất vừa rồi của mình mà xấu hổ không thôi, vội vã nói với Sở Nghiệp Kỳ: "Là thần thiếp thất lễ, mong Vương thượng thứ tội."
Sở Nghiệp Kỳ giương mắt quét mắt một vòng khách mời trong điện, mọi người thấy vậy mới hoàn hồn rối rít dời đi tầm mắt.
Thấy mọi người ngỡ ngàng trố mắt nhìn, ít nhiều cũng khiến Sở Nghiệp Kỳ thấy hơi mất mặt, quay đầu lại nói với Quách Tuệ Nguyệt: "Nếu vương hậu thấy khó chịu thì về nghỉ ngơi trước đi."
Quách Tuệ Nguyệt nghe vậy vội vàng gật đầu như cầu còn không được, "Vậy thần thiếp xin phép cáo lui." Nói xong, nàng ta lại hướng về phía mọi người đang có mặt cáo lỗi một tiếng, sau đó đứng dậy lui về phía sau, trước khi đi tầm mắt còn không quên quét qua An Ninh Hề, trên mặt thoáng mang vẻ hoài nghi.
An Ninh Hề thấy nàng ta rời đi, không cầm lòng được thầm cười lạnh, còn tưởng rằng một người ngay cả bạn thân mà cũng bán đứng thì tâm địa hẳn phải sắt đá đến độ chẳng còn biết sợ là gì chứ, nào ngờ Quách Tuệ Nguyệt vừa nghe đến cái tên khi xưa ấy của mình thì đã hoảng sợ chột dạ đến vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-tuoi-dep/1296994/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.