Tiêu Sơn cảm thấy hốt hoảng, hắn siết chặt cánh tay, dễ dàng ôm Triệu Viện vào ngực, lúc muốn hôn lên vành tai đối phương, lại nghe Triệu Viện thản nhiên nói: "Không còn sớm, ngủ đi! Ngày mai còn phải lên đường."
Tiêu Sơn quẫn bách không biết nên làm thế nào mới tốt, bối rối che dấu: "Đằng sau... đằng sau có con muỗi, thần bắt con muỗi..."
Triệu Viện nhỏ giọng ừ một tiếng, nói: "Ta mệt rồi." Nói xong gạt cánh tay của Tiêu Sơn ra, mình thì chui vào trong chăn, quay lưng về phía hắn.
Tiêu Sơn ngồi ở chỗ cũ, không hề động, không ngừng tự nhủ: Phải dừng lại! Không được vượt giới hạn! Trăm hại không có một lợi!
Sau khi nói liên tục một trăm lần câu "Không được vượt giới hạn", tâm tư mới dần dần bình ổn lại, cũng đưa lưng về phía Triệu Viện nằm ngủ.
Hắn có thể cảm giác được Triệu Viện không ngủ, bởi vì hắn nghe được tiếng hít thở của đối phương không có quy luật.
Nhưng Tiêu Sơn không nói nữa, động cũng không động một cái, cứ giữ nguyên tư thế như vậy, chìm vào mộng đẹp.
Sáng hôm say Triệu Viện lên đường, khiến cho Tiêu Sơn ngoài ý muốn ở chỗ, y vậy mà dẫn theo Lý Hổ Thần. Ngay từ đầu Lý Hổ Thần có chút không quá nguyện ý, bởi vì nếu như vậy sẽ không thể đi theo Tiêu Sơn chiến đấu. Nhưng đây là mệnh lệnh đầu tiên của Triệu Viện, không có đạo lý không tuân theo, tuy rằng không quá tình nguyện, nhưng vẫn đi.
Tiêu Sơn tức thì chỉnh đốn đội quân, đưa ra mục tiêu của mình —— đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-tong-de/594976/quyen-2-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.