Câu nói "Ngươi muốn vô lễ như thế nào?" lại khiến cho Tiêu Sơn huyết mạch sôi trào, sinh ra một loại cảm xúc muốn cưỡng hôn.
Tiêu Sơn theo bản năng liếm môi, động tác này dĩ nhiên không thể thoát khỏi ánh mắt của Triệu Viện.
Triệu Viện nhất thời nói không ra lời, nói xong câu vừa rồi, y liền ý thức được có chút không ổn, hiện tại lại càng vô cùng lo lắng, nếu Tiêu Sơn thật sự đối với mình "vô lễ" rồi, cãi nhau trở mặt cũng không được, không trở mặt cũng không được. Y thấp thỏm không yên, ánh mắt không khỏi toát lên vẻ bối rối.
Cổ họng Tiêu Sơn nhấp nhô, nhưng bản thân lập tức cố đè xuống loại xúc động không nên có này, thả Triệu Viện ra, chuyển mắt ra chỗ khác, nói: "Không dám."
Triệu Viện cũng không đáp lại, một người ngồi, một người nằm, bốn phía yên tĩnh, bầu không khí có chút quỷ dị.
Đầu óc Tiêu Sơn trống rỗng một lúc, sau đó mới phục hồi lại tinh thần, nói: "Người muốn đi, thần cũng không cản được, chỉ là muốn nói với người kế hoạch của thần, miễn cho đến lúc đó tìm không thấy nhau."
Giọng Triệu Viện có chút rầu rĩ: "Nói đi!"
Tiêu Sơn liền đưa lưng về phía Triệu Viện, nói ra suy nghĩ của hắn. Dưới tình huống hiện tại, chỉ có thể xuất kỳ bất ý (*đem quân đánh nhân lúc đối phương không phòng bị.),đánh cho quân địch trở tay không kịp, cho dù không thể bình loạn, cũng không hoàn toàn là tốn công vô ích."
Chỉ cần có một chiến thắng nhỏ, sau khi trở về cũng tiện báo cáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-tong-de/594975/quyen-2-chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.